- Sáng tác mới
Mai mười tư rồi nhỉ? Bắt đầu mùa Vu lan Ngõ nhỏ vàng trái thị Hương cốm thơm khắp làng... Kỷ niệm xưa lại nhắc Chuyện kẹo kéo, kẹo vừng...
Trước ngõ nhà tôi trồng một khóm tre đằng ngà. Vừa làm cảnh, vừa lấy bóng mát. Từng đàn chim sẻ kéo nhau về đậu kín trên các ngọn cây. Chúng líu ríu gọi nhau, cãi nhau chí chóe. Nghe như một bản nhạc của sự sống vậy. Tôi có thói quen, vào những lúc thư nhàn,...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Cuộc sống hiện nay của Bạn là do bạn tự nguyện lựa chọn Vấn đề là, phần lớn chúng ta quên mất sự thật là "có thể lựa chọn". Mọi sự an nhàn đều có cái giá của nó. Chán ghét nơi đang làm mà vẫn không rời bỏ nơi đó là do Bạn không muốn rời bỏ nó thôi....
Chiều cuối tuần thảnh thơi Ngồi nơi ban công nhỏ Ngắm thu vừa mới sang Cơn mưa ngang qua ngõ Dịu mát cả đất trời Hà Nội nắng lên rồi...
Cơ thể ta là một ngôi nhà ta thuê trọn gói. Hết thời hạn thuê, ta sẽ phải hoàn trả nó. Lúc đó, việc bảo tu là điều tất yếu. cơ thể là gì?
Đấy chính là ngôi nhà bạn đang sống. Tri thức, linh hồn chỉ có giá trị khi nó nằm trong một cơ thể khỏe mạnh....
Nó giống như đôi mắt Băn khoăn nói điều gì Mối tình đầu qua đi Chỉ nỗi buồn ở lại Biết ở nơi xa ấy Người ta đã quên rồi Sao niềm yêu day dứt Thì thầm mãi trong tôi!...
À ơi bao chuyện trên đời kể ra có đến tháng Mười chả xong Bắt đầu từ thuở lọt lòng Ị tè bừa bãi vào lòng mẹ cha Thế rồi bập bẹ lên ba...
Ôi cánh tay nhỏ bé! Vươn cao lên trời mây Từ mơ ước nhỏ bé Bắt đầu làm nhành cây... Bắt đầu bằng vòng tay Ôm ông bà, cha mẹ!
Biết nhường phần cho chị...
Khi nhắc đến Thỏ và Rùa, 100% chúng ta lại nhớ về câu chuyện chúng thi chạy với nhau. Thỏ thua vì chủ quan, kiêu ngạo. Rùa thắng vì kiên trì, lạc quan. Hôm nay cũng là câu chuyện về Thỏ và Rùa, nhưng là "chuyện đằng sau cuộc đua" ấy....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Ngày này cách đây 18 năm bố tôi lặng lẽ ra đi về cõi vĩnh hằng ở tuổi 84 một tuổi cũng là thọ ở cuộc đời một con người dẫu rằng đám con cái chúng tôi vẫn bàng hoàng xót thương bởi mất cha và đã không làm được gì nhiều để báo hiếu....
trên thềm một chiếc lá một sắc màu hay một sinh linh một diệp lục hay một ảo ảnh sinh ra nghĩa là một mình khởi minh một hành trình
bàn chân lầm lũi biết mình là ai...
Bắt đầu từ ở Giếng Rừng múc đài nước ngọt ngập ngừng nhìn quanh... Giếng tròn in bóng trời xanh mây trong đáy giếng kết thành vòm yêu Cụ lim như cũng biết điều...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Con viết bài thơ tặng mẹ cha Tình nghĩa bao la Như biển xanh không bao giờ cạn Và bài ca con vừa phổ nhạc Mộc mạc thơm mùi củi bếp năm nao. Nắng không vàng bằng trái tim mẹ trao Trời không xanh bằng lời yêu bố gửi....
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Miền đất ta dừng chân Có hai mùa mưa nắng Rừng đăm chiêu im lặng Vắng bước chân người qua. Công việc giục chúng ta Chẳng thể dừng tay lại Sức con trai, con gái Cuộc sống dần hồi sinh...
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!