- Sáng tác mới
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Qua Viên* tôi đến thăm làng Han-tat ** vui với rộn ràng vòng xe Chiều xuân cố níu sang hè Trời thong dong gió, xập xòe hoa chao...
Tôi và Hương thân nhau từ những ngày học chung trong nhóm Búp Trên Cành. Hồi ấy trong cái nắng hè chói chang và tiếng ve rộn rã, tôi được mẹ đưa về thị xã Thái Bình nhập học. Lớp học đặc biệt này do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình mở, dành riêng cho những thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn......
Hai đêm nay mất ngủ, nó thơ thẩn nghĩ: - Ăn đủ bữa, - Uống đủ lượng, - Tập đều đặn, - Mỗi khung giờ một ngày hưu trí đều cực kì vui vẻ, hạnh phúc bên người thân....
Ơn người sinh em Nay anh đến thăm nhà Bắt đầu bằng câu chuyện làm quà Xưng hô đúng mực Nói về em cũng rất có chừng.
Chuyện cuốn đi Mẹ kể tuổi tám, chín Em quần đùi ra chợ chạy rông....
Hoa nở đón mùa Xuân rực rỡ Nắng nhẹ buông mành Sương lớt phớt bay Tay nắm bàn tay Tóc đùa lay gió biếc Tiếng cười tan Bay vút từng cao Phố xá xôn xao Nhựa sống dạt dào....
Khi ta 10 tuổi, đó là cái tuổi thích được bám càng, đi đâu cũng được. Cuộc sống khi đó luôn lạ lẫm. Khi ta 20 tuổi, đó là cái tuổi làm gì, đi đâu cũng vui, miễn là được cùng bạn bè. Cuộc sống lúc này như chiếc cầu vồng đầy màu sắc....
Một lần đến thăm lò rèn dao của người Mông ở bản San Thàng Lai Châu. Mình thật ấn tượng với những chiếc giá treo đặc kín dao. Dao đủ kích cỡ kiểu dáng thể loại. Đủ loại để chặt chém băm thái đâm cắt gọt....
Con thì nằm dưới đất Con thì chúi trong hang Mỗi con một cách ngủ Riêng lẻ, rất rõ ràng. Hòa hợp với mọi vật Nhưng chẳng được ai yêu Dơi quạ ta buồn lắm Tha thẩn suốt sớm chiều....
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Rỉ sét sinh ra từ sắt và nó sẽ dần dần ăn mòn miếng sắt đấy. Cũng như thế, nếu tâm mà bất chính thì tâm đó cũng sẽ ăn mòn chính con người đó. Câu này thấy nói là trong kinh Pháp Hoa nhưng qua tìm hiểu thì lại ở trong kinh Pháp Cú....
Em đến thăm anh chiều mưa buốt lạnh Bàn tay run, khung cửa sáng ánh đèn Anh đón em, một bóng mờ, hư ảo Quá khứ chập chờn hằn nhăn nếp áo...
Những ngày này, tôi lại da diết nhớ anh cả đã đi xa hơn 7 năm, nhưng những kỷ niệm về anh vẫn luôn in đậm trong tâm trí người thân, đồng chí, đồng đội… Khi vừa vào học kỳ 2 của lớp 10 (hệ mười năm), năm 1967, chưa tròn 17 tuổi,...
Thơ là hoa của tâm hồn anh nhỉ Là tuyết rơi trong giá lạnh đông về Để tinh khôi của lòng mình lắng đọng Để se buồn, nhơ nhớ bóng người đi… Thơ là nắng sau những mùa trĩu quả Ngọt và thơm hương vị đất trời...
Nếu tra cứu trên google với cụm từ tìm kiếm “Nhà thơ Kim chuông” có thể tìm thấy 2.700.000 kết quả trong vòng 0,28 giây. Và tôi tự hào khoe rằng: Đó là người Thầy tài hoa và nhân hậu của tôi. Hơn nửa đời người với bao thăng trầm biến cố, nhưng trong kí ức của tôi về thời thơ ấu, về những tháng năm......
Cố Nhà giáo Trần Đăng Ninh được trở về quê nhà sau 40 năm bơ vơ lưu lạc. Đó là câu chuyện ân tình khiến ai cũng rưng rưng về việc làm cao đẹp của gia đình thầy giáo Chung Tôi không kể về thầy giáo Nguyễn Văn Chung và vợ thầy - cô Đỗ Thị Duyên công tác tại trường Tiểu học xã Long Hưng huyện Phú......
Tôi đọc tập thơ “Ngân lên từ nỗi nhớ” của Nguyễn Phương Thủy trong một ngày đẹp trời, ở một nơi rất xa, cách Hà Nội thân yêu của tôi tới hơn nửa vòng trái đất. Còn gì hạnh phúc hơn khi được thưởng thức một tập thơ dày gần 300 trang giữa khung cảnh ngập tràn hương sắc mùa thu ở một vùng bể bắc đẹp......
So với các bạn bầu trong nhóm Búp thì Trần Thu Huê có lẽ là người có diễm phúc lớn lao khi được theo học “Lớp Búp Trên Cành” lâu nhất, tới những 7 mùa hè, từ lúc khóa học đầu tiên kéo dài 2 tháng hè năm 1976 tới những năm sau này chỉ còn vẻn vẹn 2 tuần....
“Mưa đền cây, em đấy hiền hòa Gieo cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc. Đáp đền cho anh những gì đã mất Để cuộc đời này mãi mãi bắt đầu yêu.” Đó là mấy câu thơ trích trong bài thơ “Mưa đền cây” của một thành viên Nhà Búp đến từ làng vườn Thuận Vy, một cô gái có cái tên rất đẹp, có nụ cười thánh khiết......
Chị đến thăm Áo đỏ thắm một vùng Thu xứ lạnh bỗng một lần bối rối Lá ngẩn ngơ và nắng vàng bổi hổi Thiếu màu hồng, ôi mùa thu biết lỗi. Chị đi rồi, nụ cười rơi nước biếc Thu ôm vào lòng luyến tiếc Giấc mơ son....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!