- Sáng tác mới
Có sinh tất có diệt. Hình tướng rồi cũng mất. Hãy an nhiên sống với suy nghĩ rằng ta rồi cũng sẽ chết. Mức độ cảm nhận về sự Chết mỗi tuổi mỗi khác. Khi nghe về sự Chết, thanh niên niên thường nghĩ không phải việc của họ, khoanh tay thản nhiên, nhưng với người già,...
Nhè nhẹ trong hương thu Tóc bồng bềnh chiều gió Nắng vàng trên thảm cỏ Trời xanh theo sau lưng Chiếc lá rơi giữa chừng Đợi người qua mới liệng Làn gió thu sà xuống Đỡ lá rơi khỏi đau...
Hạc xưa bay mãi, xa rồi, Ngàn năm mây trắng đợi người trăm năm... Sông trôi cứ lở không bồi Phù sa vẫn ấm, bồi hồi gót non Tơ rỗng kén, tằm đâu còn Ngàn dâu bờ bãi héo hon biến dời...
Người ta thường nói con gái xứ đạo thường có đôi mắt đẹp. Đọc nhiều bài văn rồi đi nhiều nơi làm Gã cũng lờ mờ nghĩ có lẽ đúng . Mà đúng thế thật. Mùa đông năm gã học năm thứ hai ở trường Y,...
Muốn biết cái ông chồng kia có giỏi cả việc ngày lẫn việc đêm hay không, hay chả được tích sự gì, chỉ cần đứng cạnh, hóng vợ chồng họ cãi nhau là biết. Khi cãi nhau với người chồng mà giỏi cả việc ban ngày lẫn việc ban đêm, người vợ sẽ buông 1 câu rằng: "vâng, vâng, anh thì giỏi rồi"....
Vì sao người xưa nói rằng có Phúc Phận mới có Thọ, Phúc Thọ là quả của Đức. Chúng ta cùng tìm hiểu hàm nghĩa sâu xa này qua bài bình về Chữ "Thọ" trong văn hóa xưa của tác giả La Vinh. Cách đây đã lâu, nhân một học trò đi chúc thọ người quen, nhìn thấy bức trướng người ta treo trong bữa......
Nằm dài đợi trái sung rơi Đợi hoa xuân nở đợi Giời xuống thăm Nằm dài đếm tháng đếm năm Thời gian trôi để cho tằm nhả tơ Để cho sóng kịp vỗ bờ...
Ai cũng muốn mình làm mặt trời Chiếu sáng cho cuộc đời người khác Mà sao họ không là mặt trăng? Soi cho người phút họ đen tối nhất...
Triều đại nhà Đường được xem là thời kỳ hoàng kim của lịch sử Trung Quốc, thời kỳ mà Trung Quốc là thiên triều hùng mạnh và lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới. Đỉnh cao của Triều đại nhà Đường thuộc thời kỳ giữa “Thịnh triều Trinh Quán” (Hoàng đế Đường Thái Tông) và “Thịnh triều Khai Nguyên” (Hoàng đế......
Mã nhĩ đông phong (tiếng Hàn 마이동풍 tiếng Hán 馬耳東風 - mã nhĩ đông phong). Ở đây, mã - ngựa, nhĩ - tai, đông - hướng đông, phong - gió. Ý câu này là gió đông thổi vào tai ngựa. Nghe lạ nhỉ?...
Vinh khô thịnh suy (tiếng Hàn 영고성쇠 tiếng Hán 榮枯盛衰 - vinh khô thịnh suy). Ở đây, vinh - tươi tốt, khô - héo, thịnh - thịnh vượng, suy - tàn lụi. Câu này cho thấy tính tự nhiên của vạn vật. Hết tươi tất héo, qua thịnh đến suy chính là lẽ tự nhiên ở đời,...
Đời người chút thoáng hoa rơi, Mỏng như cánh mỏng, đầy vơi kiếp người. Tình kia rắc, thắm bời bời, Gió xuân thổi, lụa là rồi, bặt thơm. Đợi mùa sau, đào hoa đơm,...
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Một bàn tay vuốt chạm vào vũ trụ Vòm Thái Hư tròn trịa quay đều Bàn tay đẩy vào màu thanh xanh xao Tất cả trong veo thành ánh sáng Quả cầu Thiên Hà, chòm chòm sao sáng...
Đêm Noel. Dù là một năm bất thường với bao biến cố và khó khăn, mất mát... vẫn có thời khắc cho tĩnh tâm và hy vọng. Đêm Noel vẫn lung linh ánh nến và thiêng liêng lời nguyện cầu....
Đưa bạn già cùng ta đi chơi Mây trên trời đám đen đám bạc Gió có chỗ ngủ quên có nơi reo xào xạc Sóng biển ầm ào bài hát ngoài khơi...
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Sáu chục năm rồi,Tám Nhô ơi Thì ra đã quá nửa đời người Đứa còn đứa đã đi xa trước Vèo vèo năm tháng cứ thế trôi Sáu chục năm rồi, Tám Nhô ơi Những chuyện ngày xưa vẫn hổi hồi Mặt mũi áo quần nheo nhếch quá Đến trường bụng đói ục ùng sôi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!