- Sáng tác mới
17 tuổi, với “Chuyến xe bão táp”, lần đầu nó đi chơi xa, đi Hà Nội cùng Ba Mẹ & các em. Nhưng trước đó, vào khoảng năm 1976 – 1977, nó có chuyến đi chơi xa, ra khỏi thị xã Thái Bình, cùng mấy đứa bạn thân. Chuyến đi tự phát, bất chợt của bọn trẩu tre non nớt, ngày thường chỉ biết ăn, học, nghe lời…...
Em có về Quỳnh Lang Dải đất phù sa bên bờ sông Luộc Câu ca xưa đến giờ còn buốt "Thái Bình có bốt Quỳnh Lang..." Và bây giờ em ơi Quỳnh Lang Bò vàng triền đê dâu xanh tràn bãi...
Năm 1977, khi nó 12 tuổi, hãng phim truyện Việt Nam ra mắt bộ phim “Chuyến xe bão táp”. Bộ phim mô tả bức tranh đời sống xã hội thời bao cấp, đa chiều, đa dạng và với nhiều mảnh đời, nhiều tính cách và số phận trên cùng một chuyến xe. Đến giờ, n...
Tháng 10 năm 1986, một ngày thu đẹp. Nó 21 tuổi, cao 1,6, nặng 40 ký, tóc dài qua gấu áo,tết đuôi sam cùng với hai nơ bằng vải voan to màu hồng thắm. Nó diện bộ quần áo đẹp, theo Mẹ đến trường mới. Hôm nay là ngày đầu tiên Nó đến nhận công tác ở...
Đến ngày hẹn, con bé, bỗng cảm thấy khấp khởi, hồi hộp lạ. Hôm nay, nó cùng mẹ lên phòng thầy Hiệu trưởng gặp Thầy và cô giáo chủ nhiệm. Nó 8 tuổi, tóc qua vai, mắt nâu tròn, lúc nào cũng lấp lánh, lấp lánh cười. Mỗi sáng, nó đều dạy rất sớm, chỉ để được...
Mỗi câu chuyện đều có giá trị lịch sử của nó. Với tôi, nhà hàng Cá Mập là nơi tôi Nói Với Con Rằng: Con Là Tất Cả. Những năm tháng khó khăn nhất, tôi cứ dành dụm cả năm để đợi một ngày hè dắt nhau đi chơi Hồ Gươm, check in bưu điện thành phố… và chọn món ăn sang chảnh như một Người Giàu...
Em có về Quỳnh Lang Dải đất phù sa bên bờ sông Luộc Câu ca xưa đến giờ còn buốt "Thái Bình có bốt Quỳnh Lang..." Và bây giờ em ơi Quỳnh Lang Bò vàng triền đê dâu xanh tràn bãi...
Tin sáp nhập Thái Bình vào Hưng Yên nhộn nhạo mấy tháng rồi, nhưng mấy hôm nay lại cồn cào hơn, khi trên bản đồ không còn cái tên THÁI BÌNH nữa. Và tình cờ đúng ngày nó nhìn thấy Bản đồ Việt Nam & Bản đồ Hưng Yên mới, hình ảnh Nó bên U lại được anh face nhắc....
Nếu ngày mai em chán chiếu Chèo Chuyển công tác sang làng sân khấu mới Kịch nói - Cải lương hay Đoàn Ca Múa Nhạc Thời bây giờ… nơi ẫy dễ sống hơn! Em thức thời… em có lý... thế là khôn! Tự cứu mình tìm đến nơi yên ổn...
Có những chiều em khát khao anh Hơi ấm năm xưa lùa vào trong bụng Cồn cào tìm một nơi gửi gắm Mềm, thơm Một vòng tay ôm trong cơn đắm say Hai dòng máu chảy chung một nhịp Và tim đuổi theo tim rạo rực Em thèm Hơi ấm của năm xưa!...
Có một con Sư Tử Vồ được chú Chuột Đồng Ăn chả bõ một miếng: - Tao thả mày! Thích không? - Cảm ơn ông Sư Tử Đã cho cháu tự do Cháu được ông tha mạng Ơn ông thật là to!...
Chẳng hiểu trần nhà có cái chi mà ai cũng ngước nhìn lên đó Nhắm mắt lại thấy vạn điều to nhỏ Mở mắt ra lại chẳng thấy gì Trần nhà chẳng thể bước đi...
Ngày xưa từ lâu lắm Lâu lắm xửa xưa rồi Có người đàn bà góa Nuôi con trai mồ côi. Người mẹ chiều con lắm Con lêu lổng chơi bời
Mẹ đêm ngày khuyên bảo Mà con không nghe lời....
Trước hết, tôi xin lỗi. Vì một người là tôi mà quá nhiều người đang phải khổ đau. Và tôi cũng cảm thấy bứt rứt vì người đã khuất có lẽ không thể yên nghỉ. Tôi thấy mình là kẻ hèn nhát. Tôi luôn chỉ biết chăm chăm giữ chặt những gì mình có. Thậm chí, tôi không tin vào những tình cảm tốt đẹp dành cho......
Để làm thân với Chuột Mèo kể lể tâm tình Bày nguyện vọng tha thiết Nói toàn hay cho mình. Chung phòng tiền thuê đỡ Ăn chung nấu ít nồi làm chung mau xong việc Mình ở chung đi thôi....
Có đôi vợ chồng nọ Tới vườn thú tham quan Họ thấy cặp khỉ độc Âu yếm nhau hân hoan... "Ôi thật là lãng mạn! Cử chỉ đầy yêu thương..." Vợ xuýt xoa cảm thán Chút ghen dỗi đời thường......
Vua thấy ngựa quý chết Bắt chăn ngựa khảo tra Cách quan thu gia sản Và định giết cả nhà. - Bắt đầu từ đâu trước Nếu định giết người ta? - Ừ thôi! Giam lại đã...
Yêu ghét giờ không quan trọng nữa! Quan trọng là luôn nhớ về nhau. Trẻ, già giờ không quan trọng nữa Quan trọng cười vui khi gặp nhau....
Dềnh dàng ngọn gió mùa đông Ngàn lau phơ phất trắng mông mênh chiều Cỏ vàng vạt nắng liêu xiêu Dòng sông nghiêng một cánh diều bay lên Cái ngày chưa kịp đặt tên...
Về thăm trường cũ lối xưa Thoảng như hương bưởi vẫn vừa đâu đây Sân trường hoa nắng rơi đầy Trời xanh mây trắng mỏng dày mộng mơ Sinh viên ngày ấy bây giờ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!