- Sáng tác mới
Bất cộng đới thiên (Tiếng Hàn 불공대천 Tiếng Hán 不共戴天 - bất cộng đới thiên). Ở đây: bất - không, cộng - cùng, đới (đái) - đội, vác, thiên - trời. Câu này nghe cái là biết ngay câu "không đội trời chung" trong tiếng Việt....
Cần một người đặc biệt Biến nhà thành tổ ấm Để biến một cậu bé Thành một người đàn ông Trong máu, trong xương thịt Để lấp đầy kiến thức Chưa có trong đại học...
Tôi đã “gặp” tâm hồn Trương Minh Hiếu qua tập thơ “Cội” của anh – Đó là hồn thơ của yêu thương chân thành, sâu nặng với cội nguồn, với gia đình và quê hương xứ sở....
Từ buổi dáng làng nằm trong chiếc ba lô anh khoác lên vai mang vào mặt trận một thời tuổi anh đồng nghĩa cùng cây súng niềm vui sáng lên những khoảng trời qua từng đợt bom rung...
Chỉ có nghĩa là một tôi hạt vàng của mẹ cái chùm mây be bé dáng khô gầy đời mẹ cầm che như hạt muối tôi đi vẫn là một giữa vô bờ biển trắng vẫn là một giữa đời tôi khôn lớn một lỗi lầm...
Lạc dòng con nước thiên di Phù sa lạc bãi, bờ thì lạc bên Đò đưa lạc mái trôi thuyền Nổi chìm lại lạc về miền bến xưa....
- Mỵ ơi. Tao đã về đây này. Có chuyện vui muốn kể cho mày nghe này Giọng Hoa vang lên líu lo từ đầu ngõ. Chỉ có tiếng gió , tiếng xào xạc của bụi tre già đầu ngõ. Nhìn quanh mảnh vườn nhà Mỵ xơ xác cây cỏ dại mọc um tùm....
Chỉ còn vài chấm đỏ thôi Thời gian buông một tiếng cười nhẹ tênh Bồng bềnh mây trắng bồng bềnh Cây còn để lại màu xanh cho đời...
Như thường lệ tối đó sau bao nhiêu mệt nhọc của một ngày làm việc chăm chỉ trên đồng , Mỵ lại ra sông tắm. Dòng sông Cầu trong xanh bàng bạc lấp lánh dưới trăng. Mọi muộn phiền mệt nhọc ban ngày như tan biến...
“Chàng Kim!” - Tôi khẽ ngước lên và gọi "chàng" như thế. Vẻ ngượng ngùng của cô gái vừa ở tuổi trăng tròn, đang xốn xang, người mình thầm thương, vụng nhớ. Kim Làng Thắng. Tôi người làng Râu, cách nhau một cây cầu với thôi đường chỉ hơn một trăm mét đường liên xóm....
Tôi đang có giờ trên lớp thì nhận được tin nhắn của mẹ "Con về sớm nhé. Nhà mình hôm nay có khách quý đấy!". Tôi nôn nao, mong cho chóng hết giờ. Hồi hộp bước vào nhà, tôi thấy mẹ đang ngồi tiếp một nữ sư....
Béo thì mệt, chán nhiều thứ (trừ ăn). Khi mệt quá, chán nhiều thì sinh u uất. Béo cũng là nguồn cơn sinh nhiều bệnh, có bệnh dễ chữa kiểu như viêm khớp, có bệnh khó chữa kiểu như ung thư, tiểu đường....
Nắng ơi khóc đi! Mưa không về biển nữa. Rát bỏng trưa hè Bàn chân em cong trên nền đá sỏi Sắc nhọn lỗi lầm Sợi máu đào loang...
Phật giáo cũng là thứ nhiều chia rẽ, lắm tông nhiều phái, cơ man các hệ. Nhiều khi nghĩ trong cả núi kinh sách của các tông, phái, hệ ấy biết kinh nào thật (chân kinh), kinh nào giả (ngụy kinh) mà phân biệt để mà học, mà theo....
Trời vừa dứt những hạt mưa thoáng qua Gió lại hầm hập nóng Những mảng tường loang lổ màu xám trắng Phả lên hơi hướng trưa hè Hàng cây đứng trơ trơ Lấp loáng nước vừa quệt lên đám lá...
Bò đi kiếm nước, cái khát trong họng khô khốc mệt nhoài giữa rừng già. Bằng kinh nghiệm cuộc đời qua huấn luyện của người lính đặc công anh úp mặt, áp tai vào đất nghe tiếng nước chảy bò trườn từng bước ....
Cuộc đời cho nghĩa trả vay Ta bà cõi tạm, tình này tri âm Một mai dưới suối lặng thầm Chỉ còn chữ NGHĨA khôn cầm mang theo......
Vào lúc xoài tôi chín lịm môi Là bao chua chát đã qua rồi Chỉ còn hương vị mùa Thu cũ Hiến tặng cho đời để đời vui...
Đám đông theo bám đó Vô tình cản bước thầy Giữa ngàn người hâm mộ Len lỏi những"ma vầy"! Thay vì nghĩa " hộ tống" Họ ngăn cản gặp dân Tạo ra những manh động Để chia rẽ, hiểu lầm......
Vì một con mắt bị lác nên dù thầy Thỏn nhiều lần cắt máu viết đơn xung phong đi bộ đội nhưng người ta không cho đi. Thời chiến thanh niên quê ai không được đi bộ đội thì nhục lắm. Cả xã trai tráng đều đi tòng quân chỉ còn sót lại vài người tàn tật....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!