- Sáng tác mới
Nữ thi sĩ nhân chuyến đi hỏa tuyến Ghé vào trung đoàn pháo thăm em “Ở đâu, Lê Tính ơi, chị đang tìm đến Đứa em anh hùng đất nước gọi tên” Giữa chiến trường chị nhà thơ tìm em...
Xong trận đánh chiến sĩ ngồi xem phim Nơi đỉnh núi bom đạn cày lởm chởm Mảnh vải nhỏ nói chiến trường rộng lớn Những bóng hình … quay nhanh...
Cổ nhân nói: ở trong cơn lận đận Thì trời cao mới hiểu tận lòng người. Dân Việt Nam vẫn bình thản mỉm cười Nắm tay nhau vượt qua thời dịch bệnh! Khi đất nước đang trong kỳ yên tĩnh...
Gửi lại quê hương những con đường như những mối tình riêng Dẫn cuộc đời ta đi về trăm ngả Những cánh đồng mưa đông, nắng hạ
Suốt mùa cày rung trong tầm bom Gửi lại tuổi thơ những vòm đa...
Nhận mệnh lệnh tiến vào đánh địch đơn vị trườn lên quanh vành trăng đỉnh dốc đêm chiến trường nghe trời đất bao la Chính trị viên bồi hồi mắt nhìn rất xa đang viết dở bài thơ chiến sĩ chưa viết được lòng nặng đầy suy nghĩ đêm trở trăn sao chấm đỏ trời hoa...
Những ngày này, tôi lại da diết nhớ anh cả đã đi xa hơn 7 năm, nhưng những kỷ niệm về anh vẫn luôn in đậm trong tâm trí người thân, đồng chí, đồng đội… Khi vừa vào học kỳ 2 của lớp 10 (hệ mười năm), năm 1967, chưa tròn 17 tuổi,...
Chuyện kể rằng thời Lý Đời vua Lý Anh Tông Ngài cầm quân ra trận Quyết bảo vệ non sông. Hậu phương bà hoàng hậu Cùng triều thần quan văn...
Là người cùng quê hương Trạng Trình – huyện Vĩnh Bảo, thành phố Hải Phòng, tôi đọc thơ Trương Thiếu Huyền đã lâu. Được ông trời phú cho một “con tim thi sĩ”, con tim dễ run rẩy, chênh chao, Trương Thiếu Huyền yêu thơ và say mê sáng tác thơ từ còn thuở thiếu thời....
Vai anh xốc mạnh ba lô như là nhấc bổng câu thơ lên người biết là em yêu anh rồi mảnh trăng trước mặt, bầu trời thì xa đêm nay ngủ giữa rừng già...
Gần chín mươi năm về trước, trong một làng quê hiền lành chăm chỉ, dưới bóng tre xanh rậm rì dày đặc, trong mái nhà nóc rạ thơm vàng suộm nắng, cha tôi ra đời. Cha tôi! Người là thầy giáo, người là cha hiền chăm sóc con cháu chẳng quản khó khăn....
Cửa ngoài hai cánh lá bay biết mùa thu đã đến đây tìm mình gió thu như gió vô tình tha mây về tận sân đình mà phơi tôi thì như thoáng ấy thôi...
Tháng 5 về, phượng nở một trời hoa. Đồi A1 cháy hết mình năm ấy. Súng, đạn, bom, mìn, cày băm đất đá. Máu và bùn trộn lẫn chẳng nhìn ra....
Pò Hèn rạng ngời sớm xuân nay, 45 năm trở lại nơi này: Xanh đất, xanh trời, xanh cây, xanh sự sống Nụ cười em thơ- hoá nắng hồng tươi! Chúng tôi bước chậm thôi - nghe đất kể, Gió thì thầm, cây nhắc nhở: Đừng quên!...
Người Mẹ ấy Chưa già lắm Mái tóc đã thưa dần Hai đuôi mắt nét hoa văn dằng dịt. một sớm mùa thu hai mươi năm về trước Mẹ sinh đứa con trai Chưa xa lắm - Sớm nay Mẹ không muốn nói nhiều về khoảng giữa Người tiễn con ra chiến trường sớm nay cũng chính là mẹ đó....
Mẹ ơi Có thể là Cha đang yên giấc Giữa một mảnh vườn rợp bóng cây xanh Bên dòng sông, con suối hiền lành Có thể Cha con vừa chợp ngủ Trên đường hành quân xuyên rừng ra mặt trận...
Từ buổi dáng làng nằm trong chiếc ba lô anh khoác lên vai mang vào mặt trận một thời tuổi anh đồng nghĩa cùng cây súng niềm vui sáng lên những khoảng trời qua từng đợt bom rung...
“Chàng Kim!” - Tôi khẽ ngước lên và gọi "chàng" như thế. Vẻ ngượng ngùng của cô gái vừa ở tuổi trăng tròn, đang xốn xang, người mình thầm thương, vụng nhớ. Kim Làng Thắng. Tôi người làng Râu, cách nhau một cây cầu với thôi đường chỉ hơn một trăm mét đường liên xóm....
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Thắp nén nhang thơm cháu nhớ bà Hẳn là ngoài cánh đồng xa bà buồn. Giá mà...có chợ âm dương. Cháu mua tấm bánh đúc mềm bà ăn Nhớ bà đen nhức hàm răng....
Lẽ nào Xuân đang còn phơi phới mưa bay bay chim ríu rít trên cành lại lẫn tiếng đạn bom tội lỗi khói chiến trường mờ khoảng trời xanh...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!