- Sáng tác mới
Tháng 10 năm 1986, một ngày thu đẹp. Nó 21 tuổi, cao 1,6, nặng 40 ký, tóc dài qua gấu áo,tết đuôi sam cùng với hai nơ bằng vải voan to màu hồng thắm. Nó diện bộ quần áo đẹp, theo Mẹ đến trường mới. Hôm nay là ngày đầu tiên Nó đến nhận công tác ở...
Uống thêm Một ly nữa thôi Gọi là rượu đãi bôi, phụ bạc Này thì uống Uống trời xanh rách toạc Uống cười ruồi Uống khinh bạc, phù vân Uống quên đất Quên cả trời dúi ngã Uống sao cho...
Một cánh cửa đóng lại thì sẽ có cánh cửa khác mở ra. Nhưng nếu ta chỉ nhìn, hoặc từ bỏ thì cánh cửa ấy sẽ đóng lại. Vốn không có cái gọi là tuyệt vọng, tuyệt vọng sinh ra bởi ta từ bỏ hy vọng....
Ở một ngôi làng nọ Có một bác thợ xay Chết vợ. Bác nghèo lắm Phải làm lụng suốt ngày. Gia tài chỉ ba thứ Cối xay gió, con Lừa
Và một con Mèo nhỏ Nó quanh quẩn sớm trưa....
Đánh giá 1 người khó lắm. Ta thấy họ đang làm tốt, ta đánh giá họ là người tốt, mọi thứ của họ từ trước tới nay là tốt, mọi sai lầm của họ trước nay nếu có chỉ là lầm lỡ nhất thời. Hay ta thấy sai lầm hiện nay của họ, ta nói họ xấu xa từ trước tới giờ, những điều tốt họ làm trước đó đều là diễn, giả......
Trong số các loài cá cảnh, có loài ta gọi là Koi. Koi sẽ chỉ lớn cỡ 5-8cm nếu đặt trong bể cá nhỏ nhưng nếu thả vào bể lớn, hay thả ra ao sen, nó có thể to 15-25cm. Nếu thả nó ra sông, nó sẽ to 90-120cm. Cùng một loài cá mà kỳ lạ, thả ở bể nhỏ thì chỉ như con cá mương, mà thả ra sông lại thành đại......
Cả nhà tên gọi trùng nhau Dưới nước trên cạn ở đâu cũng "bò" Họ hàng càng bé càng to Không gian mà "cắp" thì cho cũng tài......
Muốn ôm vào vòng tay Muốn ngả đầu gối ngực Hương vẫn còn men say Cây đã quả chín cành Cầu đã chùng mấy nhịp Thế mà mình chia tay...
Chuyện này chưa lâu lắm Chắc vài trăm năm thôi Người biết đóng móng ngựa “Thời kỳ đồ sắt” rồi. Ngày mai mọi muông thú Trong rừng mở cuộc thi Thi ai chạy nhanh nhất Ai thứ ba, thứ nhì....
Đòng đưa bóng nắng ban trưa Ru chùm hoa tím lưa thưa bên thềm Trời nghiêng cho giấc xanh êm Con nâng tay mẹ, gió mềm trong tay...
Chướng (障) vốn là khái niệm của nhà Phật. Nhà Phật có khái niệm ngũ chướng, tam chướng, cũng là bao trùm hết mọi hình thái chướng.
Chướng nghĩa là sự cản trở, trở ngại, ta vẫn gọi là chướng ngại, có thể là hòn đá, cái rãnh trên đường ta đi, là việc gì đó, ai đó cản trở ta trong triển khai công......
Yêu ghét giờ không quan trọng nữa! Quan trọng là luôn nhớ về nhau. Trẻ, già giờ không quan trọng nữa Quan trọng cười vui khi gặp nhau....
Tình yêu, nóng hơn mặt trời Bởi khi ta bị bỏng Sẽ muôn vàn đớn đau Thời gian trôi, mong vết thương sẽ lành Nhưng ký ức cứ quẩn quanh, niềm đau gợi lại...
Con gì không lông không tóc Di chuyển hướng nào nhờ đuôi Trong bụng chứa được nhiều thứ Xuống nước tha hồ rong chơi....
Đời người là ngắn hay dài còn tùy người nghĩ. Có người, đối với họ, cuộc đời này quá ngắn, bao việc phải làm, bao thứ phải hưởng, thế mà chớp mắt đi, mở mắt lại đã vèo hết 10 năm, 20 năm. Lại có người thấy Đời người quá dài, thậm chí vì thấy mãi chẳng hết một đêm, nên chán ngán mà gọi là đêm trường....
Kết hôn là việc hai người vốn khác nhau hoàn toàn về tính cách, hoàn cảnh gia đình, nề nếp gia phong, đam mê, sở thích, rồi cả giá trị quan cũng khác nhau, bị cảm nhau trong một thứ tình cảm nhất thời gọi là Yêu, rồi cùng sống với nhau trong một căn nhà chật hẹp....
Gió xuân về, Oanh ca rộn rã, Lời yêu thương, Ngân khắp muôn nhà. Bông đua nở, đời thêm sắc thắm, Nữ nhân vui, thế giới tất mừng....
Qua những người bạn quê gốc Thái Bình từng gắn bó với các khoá đào tạo, bồi dưỡng thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học “Búp trên cành-Thái Bình” giai đoạn 1976-1990, tôi mới được biết đến Nhà thơ Kim Chuông, được trao đổi và được ông viết lời giới thiệu cho một số cuốn sách đã xuất bản. Từ mối......
Thể loại gọi là CHỒNG Hắn về muộn thì lăn tăn... Hắn bên cạnh thì bực bội... Về nhà là ngủ, thấy mà muộn phiền... Nằm thì lăn lộn, nhìn mà phát chán... Nghe hắn nói là khó chịu Nhưng hắn ngậm miệng thì lại lộn mề Thấy nằm ườn mà chỉ muốn đuổi ra ngoài... Mà hắn ở ngoài Thì lòng này lại......
Việt Nam dùng từ chỉ ngôi thứ để xưng-hô nên nó mới phức tạp thế. Trừ quan hệ gia đình, thân tộc ra, bất kể khác biệt tuổi tác, thì cứ "tôi" mà xưng. Còn hô, cứ hô là ông/bà với người đứng tuổi, là anh/chị với người bằng hoặc ít tuổi. Việt Nam chưa quen xưng hô bằng chức vụ chứ không cứ......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!