- Sáng tác mới
Dưới vòm cây xanh mướt bình yên Tiếng chim hót như chưa từng rộn rã Ngày rất quen mà như bỗng lạ Không đếm mùa cũng chẳng muốn mùa xa....
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Tôi đi dọc miền Trung Nơi cát trắng cháy chân, gió Lào rát mặt Miền đất gầy guộc, gian truân mà chưa bao giờ khuất phục Ôm cả đất nước vào tim, suốt một thời Bắc Nam chia cắt...
Nói về những kỷ niệm ấu thơ, những trò nghịch ngợm tinh quái ở quê hương, mà không nhắc đến con sông Diêm Hộ thì sẽ là thiếu sót. Con sông sau làng, đê cao ngất. Từ thị trấn Diêm Điền về quê tôi, bạn đi qua cầu trên sông, đó chính là dòng Diêm Hộ. Ngày xưa không có cầu......
Ký ức xa xưa... quay trở lại giữa chiều mưa tháng Bảy Hàng me già run rẩy trút lá vàng trên lối nhỏ quanh co Gió gợi hồn thơ như sóng vỗ dọc đôi bờ ảo mộng…Một chút niềm hy vọng vỡ tan rồi... theo bong bóng mưa Ngâu...
Mấy ngày nay tâm hồn mình xao động quá, gặp lại trò cũ, bạn cũ... nôn nao, cồn cào, như thể trái đất ngược chiều quay! Khi mình được xem ảnh của các em chụp lúc còn nhỏ, khi lớn lên và trở thành cha mẹ... Nôn nao, cồn cào. Trái tim nghẹn ngào, lồng ngực căng căng và mắt ưa ứa nước....
Trời Đà Nẵng vẫn xanh như thế Biển vẫn dịu dàng gió vẫn lang thang Và em vẫn như thời son trẻ Bước chân êm cho bờ cát mơ màng...
Ba lăm năm, một quãng đường... Xa thầy, xa bạn, xa trường dấu yêu. Tuổi thơ với những cánh diều Thắm tình bè bạn bao chiều bên nhau...!
Giờ đây tóc đã bạc màu Trên gương mặt đã hằn sâu vết đời......
a quay về bên mái ấm trường xưa.... Tìm ký ức tuổi thơ giữa vòng tay bè bạn Đất Thạch Hà có gừng cay, muối mặn. Điệu ví ân tình sâu thẳm đến mênh mang… Ngọn gió chiều mê mải bước lang thang...
Lâu rồi mình mới gặp nhau! Hoa râm đã phủ mái đầu đôi ta... Bao năm mình sống cách xa, Gặp nhau hôm ấy chan hòa niềm vui, Đã hơn nửa chặng đường đời, Ta ngồi ôn lại cái thời trẻ trâu......
Lục bát “Giấc mơ quê” của Trần Huyền Tâm là một khúc hát ru da diết, thấm đẫm hồn quê Việt, vừa mộc mạc, bình dị, vừa thăng hoa trong cảm thức triết lý và tâm linh. Tác giả không chỉ vẽ lại miền ký ức tuổi thơ,...
Trương Minh Hiếu là thành viên nhóm “Búp Trên Cành” có lối viết riêng: Trữ tình và Tốc Độ. Là học sinh lớp năng khiếu văn của tỉnh nhưng lại tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội và hiện là Giám đốc Bảo hiểm Nhân thọ Hải Phòng....
Tuổi 18 – cái tuổi nằm lưng chừng giữa một bên là sự vô tư của những năm tháng học trò, một bên là thế giới rộng lớn ngoài kia với muôn vàn ngã rẽ. Ở tuổi 18, con người ta mang trong mình biết bao hoài bão, ước mơ, nhưng cũng không thiếu những hoang mang, lo sợ....
Những ngày cuối cùng của năm học, khi tiếng trống trường không còn vang lên theo nhịp học hành nghiêm túc mà đã nhuốm màu của chia ly, cũng là lúc học trò rộn ràng với những trò nghịch ngợm rất riêng – những trò chỉ có thể xảy ra một lần trong đời, và mãi mãi trở thành ký ức không thể quên....
Một đời săn đuổi không gian Lãng quên ký ức mênh mang gió lùa Hạ về cánh võng đong đưa Tiếng ve hun hút tiễn mùa Xuân đi…....
“Thái Bình có cái cầu Bo Có nhà máy cháo có lò đúc muôi” Câu thơ ấy do ai viết và có từ bao giờ? Ai viết thì tới giờ chắc cũng chả ai biết, nhưng ra đời từ bao giờ thì chắc chắn phải sau nạn đói Ất Dậu 1945 thì khỏi phải bàn. Khi ấy Nhật hất cẳng Pháp tại Đông Dương bắt người nông dân Việt Nam phải......
Hôm nay ngày của Mẹ yêu! Con xin dâng Mẹ bao điều tạ ơn. Gió mưa lòng Mẹ chẳng sờn, Chịu bao gian khổ nuôi con nên người!
Vì con Mẹ khổ một đời... Nhỏ lo cơm áo - lớn rồi vẫn lo! Lo con được bữa cơm no, Mẹ nhiều vất vả thân cò xác xơ......
Những ngày tươi thắm nụ cười Hiền hòa câu hát đâu rồi... Mẹ ơi? Không nghe tiếng Mẹ ru hời, Con say giấc ngủ như thời ấu thơ...
Hình hài của Mẹ xác xơ, Tim con chua xót thẫn thờ niềm đau....
Hồi Vỡ lòng (chắc giống như mẫu giáo 5 tuổi, tiền tiểu học bây giờ), NÓ chả nhớ đã được học chữ như thế nào, cũng không nhớ được học số ra sao, nhưng nhớ mãi, NÓ được làm lớp phó quản ca, nhớ mỗi ngày, hai lần được lên bắt nhịp cho cả lớp hát: lúc đầu giờ và lúc vào học sau giải lao....
Gió chạy dọc bờ sông tìm cỏ In dấu ta ngồi ôm ấp năm xưa Gió giội hồn anh, ùa tung nỗi nhớ Cồn cào, bay vút trời cao! Em ở nơi nao
Giọt nắng nào vừa tan đôi mắt ướt Cánh hoa nào rộ bước em đi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!