- Sáng tác mới
Ơi khòn khen góc chợ phiên ai khèn bối rối váy lanh hoa mềm giọt sương rừng Lũng Cú bò gấu váy lên cao cao, Bản Mông chạm trời sao mới chiều nào cài hạt ngô khe đá...
Người xưa nói rằng tiếng thị phi của thế gian thâm độc hơn rắn rết, bén hơn gươm đao, giết người không thấy máu. Vậy thị phi là gì mà nó có ảnh hưởng tiêu cực khủng khiếp đến vậy....
Ngày xửa ngày xưa chưa lâu lắm mới cách đây khoảng nửa thế kỷ về trước thì vẫn những mảnh vườn ấy cây cối được trồng khác hẳn bây giờ, đâu đâu cũng thấy những vườn cây ăn quả sum suê đủ mọi chủng loại nhưng nhiều hơn cả là cam quýt chanh bưởi....
Cùng cục đánh dậm đầm hưu Cái tôm búng nước dập dìu thời gian Tép riu vụn lọt mắt sàng Hoa bèo đồng nội ngỡ ngàng vương chân,...
Anh cứ mải mê tìm dã quỳ vàng phố núi Sao lại chẳng về mùa điên điển quê em Miền Tây quê em miền đất bưng biền Với những khúc dân ca như phù sa đất mịn Sao anh không về vào mùa chôm chôm chín...
Ngày còn nhỏ hắn thường đi tàu thủy ngược dòng Trà Lý, ngược dòng sông Hồng để lên Hà Nội. Sông ngày ấy lúc nào cũng đầy nước và đỏ đục phù sa. Hắn nhớ để đi hết chặng đường khoảng 100km đường thủy là phải dậy từ 3 giờ sáng,...
Tôi chỉ là người đi tìm cảm xúc, Trong mái tranh, trên mái ngóii cũ mèm Tìm những tứ thơ bên bếp lửa ấm êm Trong giọng hát trẻ chân trần đi học...
Tình là gì? Là Duyên, hay là Phận? Có thường hằng bất biến, hay cũng hợp tan theo lẽ thường tình? Lời hay (좋은 글) có một bài viết về Tình, không rõ tác giả là ai. Thực ra không phải là bài, có vẻ là tự sự tự vấn của ai đó về Tình thì đúng hơn....
Đã bao lần trở lại nơi đất quê Thấy mẹ cha chỉ còn là di ảnh Cõi bình yên người tìm cuộc sống mới Nơi vĩnh hằng về lại với cha ông....
Bao giờ bạn mất hồn chưa? riêng tôi thì đã, mới vừa hôm qua Tim như lỡ nhịp thưa ra chân như quên đất lả la bồng bềnh Đò ngang em xuống, tôi lên giật mình gặp ánh mắt huyền từ em...
Xe chở chúng tôi xuống Thái Thụy vào buổi sáng. Tập hợp xong, nhận lệnh và nơi ăn chốn ở xong xuôi chừng hơn 9 giờ sáng chúng tôi đi bộ ra biển! Nhảy ào xuống biển tắm như chưa bao giờ được tắm...
Chia buồn bao giờ cũng dễ Cho đi một chút cảm thông Chia vui làm sao khó thế Người không vui có cùng vui Khó thế, do người đố kị Tự đo cao thấp hơn người...
Một lần, Đức Phật đi giáo hóa vùng Bà La Môn, Các tu sĩ Bà La Môn thấy đệ tử của mình đi theo Phật nhiều quá, nên ra đón đường Đức Phật chửi mắng....
Khi đọc 3 tập huyền thoại Kiếm Tâm (緋村 剣心 - 바람의 검심) (Kenshin 1,2,3) của Nhật Bản, thấy có một vài quan điểm rất ấn tượng: "kiếm thuật là nghệ thuật sát nhân", "kiếm là công cụ, sát nhân hay không do người dùng", hay khái niệm "bất sát kiếm", tức dùng kiếm đánh bại mà......
Thu sang rồi bé ạ, hoa Cau đã lấm tấm rơi trắng trước sân nhà, hương Cau đã ngan ngát mênh mang lan toả. Lúa ngoài đồng đã mềm mại uốn câu, cốm mới đã dẻo xanh ngọt ngào thơm lựng từ tay mẹ, trong vườn thu đã dậy sắc hương bay....
Tôi gọi những bài thơ của Bùi Thanh Huyền trong tập thơ Trái Tim Thức, do nhà xuất bản Hội Nhà Văn phát hành là những vần thơ Đẹp. Đẹp không chỉ ở hình thức sang trọng hiếm gặp, tập thơ còn là những tâm tình Đẹp của một người đàn bà Đẹp, của những cảnh sắc thiên nhiên Tuyệt Đẹp....
Bồn chồn chín nhớ mười mong Hội chùa nườm nượp ngóng trông một người Ông bà xưa hẳn vậy thôi Nhập vào trần tục ước ngồi tòa sen Còn tôi muốn được ngắm em Đợi rằm tháng chín lại tìm về Keo....
Hôm kia uống hết vô tình Thành ra cái lý cho mình gặp nhau Nói hết cả chuyện hôm sau Ngày mai chuyện cuối chuyện đầu nào đây...
Thi thoảng, trong lúc chèo thuyền vượt sóng, vẫn có kẻ làu bàu đòi bắt lỗi, tìm ra ai gây ra lỗ thủng, ai tạo nên sóng cả, nhưng tiếng làu bàu đó lạc lõng, chìm nghỉm trong tiếng hô dô tá dô hò của những người đang bận rộn góp tay chèo đè sóng vượt sông....
Trong số tặng phẩm mà chính khách Hàn Quốc từng làm quà tặng đối ngoại cho chính khách các nước có một thứ. Nó là một cái chén rượu. Chén rượu tất nhiên là chén để uống rượu....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!