- Sáng tác mới
Có lời nào giục giã vội vàng đâu Mà cứ nở như không còn được nở Màu đỏ ngỡ chẳng nồng nàn hơn nữa Phố xá bừng bừng lửa phượng thắp hè sang...
Rằng năm Gia Tĩnh triều Minh Bốn phương phẳng lặng hai kinh vững vàng Có nhà viên ngoại họ Vương Gia tư nghĩ cũng thường thường bực trung Hóa nhi thật có nỡ lòng Vương Quan là chữ nối dòng nho gia...
Vui như cá đớp trăng rằm Buồn như cá lặn mất tăm ngồi chờ Vui như gặp bạn trong mơ Buồn như nhập viện biết giờ nào ra...
Tháng ba ơi, em vừa đi Sao lòng ta sóng rầm rì nhớ mong Vắng em, mưa gió như không Và dòng sông cứ đục, trong, lững lờ Vắng em, ta như dại khờ...
Bình minh ta ra biển Bóng ngả dài sau lưng Cuối chiều quay trở lại Bóng đổ về phía đông Trưa trên tàu lồng lộng Giữa biển trời mênh mông Bóng dưới chân bé bỏng...
Nhà có hai anh em. Lần ba uống rượu say, chơi trong đám bài, cãi lộn, bị người ta đấm một quả vào mặt, ngã vật vào tường, ai cũng tưởng con bạc ngủ. Đám bạc tan nghe người ta kêu, má kêu xích lô đến đón....
Đàn ông nghe lời vợ Thì đâu phải là tồi? Nhưng hoàn toàn nghe vợ Thì không còn là người! Cả đàn bà cũng vậy Khôn thì nhường nhịn chồng!...
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Mấy hôm nay thời tiết thất thường lắm. Buổi sáng hửng nắng ấm, đã tính bỏ lại măng tô, thì đến giữa trưa gió lạnh bắt đầu tràn về, từng cơn, lúc rít lên thê thảm, lúc lại lặng ngắt như không....
Tình yêu như là đất Như ngày nâng bàn chân Đất điềm nhiên ca hát Những bài ca ngàn năm Tình yêu như là nước Lọc ra từ vầng trăng Từ khát khao mong ước...
Thèm làm con đò nhỏ, Cắm sào trước vườn chanh, Trắng cũng vừa ra nụ, Bà ba vừa mong manh... Lục bình dềnh một chỗ, Phù sa đỏ một dòng ......
Người Mỹ trồng cây trái Nếu như không ăn hết Họ treo trên hàng rào Từng túi ngon, lịch sự Ai thích cứ việc vào Lấy về ăn thoải mái! Một cử chỉ như vậy...
Người xưa nói chữ là nói Đạo Đức. Chữ Thọ cũng nói cho ta những yếu tố của tính cách, của nhân cách cần thiết cho việc hình thành một con người TỐT....
Nhịn người đâu phải ta ngu An hoà gìn giữ giả mù như không Tự buông cởi trói trong lòng Cho ta thanh thản thong dong nghĩa tình. Nhịn người đâu phải câm thinh...
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn độc giả thân yêu của Nhà Búp một tác phẩm mới xuất bản mang tên Thuyền rời bến của nhà thơ Bùi Đại Dũng qua bài giới thiệu của nhà thơ Kim Chuông: " Thuyền rời bên" trong hành trình mới của chặng đường chuyển tiếp. Xin mời các bạn cùng......
Hàn Dũ (768-824) thời nhà Đường, trong "Sư thuyết" có nói rằng "Người thầy là người truyền Đạo, dạy học vấn và giải nghi hoặc". Ở đây, Thầy là người truyền giá trị cao nhất mà con người hướng đến cũng như Đạo Chân lý cho các đệ tử....
“Chuông chiều” là bài thơ thứ 85 trong tập thơ “Kẻ ăn xin thời gian” của nhà thơ Thái Thăng Long. Tập thơ in 333 bài thơ, dày 780 trang. Một kỷ lục về độ dày. Quan trọng hơn, Thái Thăng Long đã dựng một kỷ lục với chính mình về sức viết. Và cao hơn, càng nhiều tuổi, bút lực càng trẻ....
Ven hồ dạo bước bên nhau Nghiêng nghiêng Thê Húc bóng cầu thướt tha Trầm ngâm Đền Ngọc một toà Sáo ai bán dạo bài ca trữ tình Áo dài muôn sắc lung linh...
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!