- Sáng tác mới
Sự kiện Lễ kỷ niệm trang mạng văn chương Nhà Búp tròn 5 tuổi và ra mắt 12 tác phẩm văn học của Nhà Búp đã trôi qua hai ngày nhưng dư âm về một sự kiện văn học ấm áp, hạnh phúc, tràn đầy yêu thương thì vẫn còn đọng mãi....
Em đi công tác xa nhà Mới tuần lễ vắng như là đã năm Chậu hoa mỗi sớm em chăm Nắng hiu hắt, búp non mềm héo khô Nụ vươn lên tự bao giờ...
Ngày xưa ở làng nọ Có cậu bé thông minh Mồ côi cả cha mẹ Lủi thủi sống một mình. Cậu phải đi ở đợ Chăn trâu cho nhà giàu Chủ nhà là người ác Thường đánh cậu rất đau....
Trong Kinh A Di Đà, Đức Thích Ca nói về cõi nước Cực Lạc: “Không thể dùng chút ít thiện căn phúc đức mà sinh sang được nước kia đâu… Được cùng với các bậc thượng thiện như thế hội tụ một nơi”. Cõi Cực Lạc là nơi mà các cá nhân phù hợp hội tụ, tăng trưởng thiện tâm...
Buồn vui đâu phải của ta Chúng thuộc về xứ Sa Bà khổ đau Ta ngồi suốt dọc canh thâu Nhìn xem vương vấn trước sau thế nào. Hay thay trói buộc thét gào...
Tạm biệt nhé con gái yêu của bố Xin đừng thương, đừng tiếc quá nhiều Ngày mai, ngày kia và cả những ngày sau, sau nữa Không có cha cười, đôi mắt nhỏ long lanh Không cầm tay, sao con về rét lạnh...
Bản tình ca mùa Đông Bập bùng bếp lửa hồng Đôi mắt em lúng liếng Vì sao em biết không Bản tình ca mùa Đông Có những người lính chiến Tuyết phủ đầy trận tuyến...
Trong cảm nhận của tôi cuốn sách thứ 13 của Trần Huyền Tâm “Lưng túi gió trăng” là “Những trang viết tỏa sáng của trí tuệ và thấm đẫm ân tình ấm áp của một Trái tim có nắng”. Cuốn sách tập hợp nhiều bài lý luận phê bình văn học của cô....
Vào giữa phút giây này, trên thành phố “Hoa Phượng đỏ” của đất Cảng Hải Phòng, tôi thật sự xúc động trước cuộc hội ngộ của “Các Nhà văn Nhóm Búp”, cùng “các Nhà văn là thành viên Nhà Búp” trước sự kiện không dễ có được ở mỗi cuộc đời người....
Không dưng ai biết có mình Giấu thân rồi bất thình lình kêu lên Tiếng kêu người lấy đặt tên Ăn ruồi ăn nhện ở trên mái nhà....
Một bàn tay nắm giữ Không muốn phải chia lìa Một bàn tay níu giữ Chỉ mong sao được về... Khát vọng một cuộc sống Khát vọng một gia đình Phút cuối cùng quá mỏng Nhưng chẳng hề vô tình!...
Không níu Thu được mãi! Đâu đó tuyết đã rơi... Lá úa rụng về cội Nhường bông tuyết trắng trời... Mùa theo mùa hò hẹn Đông tàn chờ ngày Xuân!...
Nhớ hôm ngọn gió đông gầy Chở theo cái rét những ngày đầu xuân Thương người mặc áo tứ thân Ngọt câu quan họ trên sân Xuân Đồng Hội tan mặc áo nâu sồng...
Nếu tra cứu trên google với cụm từ tìm kiếm “Nhà thơ Kim chuông” có thể tìm thấy 2.700.000 kết quả trong vòng 0,28 giây. Và tôi tự hào khoe rằng: Đó là người Thầy tài hoa và nhân hậu của tôi. Hơn nửa đời người với bao thăng trầm biến cố, nhưng trong kí ức của tôi về thời thơ ấu, về những tháng năm......
Anh đọc nhé, thơ tình người con gái Xa nhà, xa những ước mơ xưa. Xa tuổi mười lăm, một thời xinh thiếu nữ Ong bướm dập dìu, sen, sứ ngát hương đưa Xa những chiều, mưa hát mái tranh thưa...
Minh biết mẹ mình từng “xịn sò” muộn thế, bởi lúc sinh nó thì chị Nếp đã thôi làm lãnh đạo xã. Năm bảy bảy, khi xã chị sáp nhập với xã trên làm một, địa giới từ tiếp giáp một tỉnh lên hai; cùng với rất nhiều cái mới phải căn ke hài hòa đại diện khu bao nhiêu dân ngồi ghế gì....
Luôn có những niềm vui nho nhỏ ẩn chứa trong đời thường. Tuy có những ngày thật khó khăn nhưng ta thật vui khi tìm thấy những khoảnh khắc lấp lánh trong những ngày đó....
Ngày lặng trôi, rút trời về cuối biển Nước bồng lên vượt những cơn đau. Ngàn áng sao rơi hay lửa đỏ thét gào? Đáy thẳm sâu, rộng dài không đủ chứa Nghẹn ngào, ứ nghẽn, dội hoang mang. Biển đắm vào thu nồng nàn hay hốt hoảng,...
Ngày xưa có hai Chuột Sống với nhau rất thân Chuột nhà là lãnh đạo Chuột đồng là nông dân. Chuột đồng sống đồng ruộng Đói bụng thì Chuột ăn Khát thì Chuột uống nước Rét thì quàng thêm khăn....
Trước cha nắm tay mẹ Giờ mẹ nắm tay cha Những tiếng gọi "Bà ơi!" Trong chập chờn giấc mộng. Đã qua sáu chín mùa đông Cha mẹ bên nhau, đêm dài không lạnh Bởi đôi bàn tay ủ ấm, thương về…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!