- Sáng tác mới
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Tôi đi dọc miền Trung Nơi cát trắng cháy chân, gió Lào rát mặt Miền đất gầy guộc, gian truân mà chưa bao giờ khuất phục Ôm cả đất nước vào tim, suốt một thời Bắc Nam chia cắt...
Nói về những kỷ niệm ấu thơ, những trò nghịch ngợm tinh quái ở quê hương, mà không nhắc đến con sông Diêm Hộ thì sẽ là thiếu sót. Con sông sau làng, đê cao ngất. Từ thị trấn Diêm Điền về quê tôi, bạn đi qua cầu trên sông, đó chính là dòng Diêm Hộ. Ngày xưa không có cầu......
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic....
Lục bát “Giấc mơ quê” của Trần Huyền Tâm là một khúc hát ru da diết, thấm đẫm hồn quê Việt, vừa mộc mạc, bình dị, vừa thăng hoa trong cảm thức triết lý và tâm linh. Tác giả không chỉ vẽ lại miền ký ức tuổi thơ,...
Tôi và Hương thân nhau từ những ngày học chung trong nhóm Búp Trên Cành. Hồi ấy trong cái nắng hè chói chang và tiếng ve rộn rã, tôi được mẹ đưa về thị xã Thái Bình nhập học. Lớp học đặc biệt này do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình mở, dành riêng cho những thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn......
Trong kinh doanh, xây dựng được một thương hiệu thật không dễ một chút nào. Quán ăn Thiên Lý là một địa chỉ quen thuộc mà mỗi lần bạn bè trong Nam, ngoài Bắc hay Tây nguyên ghé qua Nó đều dẫn tới đó....
Làng Hưng, quê mẹ của tôi Gạo thơm, tôm cá nuôi tôi nên người Xa quê quá nửa đời người Ngoảnh đầu nhìn lại thấy vời vợi xa Ơ kìa giếng nước gốc đa Ơ kìa ngõ nhỏ qua nhà người ta...
Quê em nỏ ngái ngôi chi... Nghe em anh nhé, về đi một lần! Mẹ cha căn dặn ân cần, Nhủ em phải níu bước chân anh về! Hay là nghèo đói anh chê...? Quen nơi phố thị, say mê huy hoàng,...
Nghệ sĩ thị giác Vũ Tú là một trong những gương mặt của nghệ thuật điêu khắc đương đại Việt Nam, được nhiều tạp chí nhắc đến là “hoa Trạng nguyên” trong giới điêu khắc, nhờ sự kết hợp độc đáo giữa khoa học lý tính và cảm xúc nghệ thuật....
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
Hải phòng tôi yêu, thành phố của những cửa sông Thành phố của những con người kiên trung Thành phố anh hùng thấm bao máu và hoa
Hải phòng tôi yêu, yêu đến thiết tha Những tiếng còi tàu trước ngàn chuyến biển xa Nón trắng nghiêng nghiêng trên cầu tàu thương nhớ...
Nở trắng muốt bầu trời mùa hạ những đóa sen đỉnh đồi Roma tuổi thơ mẹ hát lên chùa bẻ một cành sen tuổi thơ cha hát bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen thơm ngát bầu trời những đóa sen ngày xưa tổ tiên ta ở nơi này...
“Thái Bình có cái cầu Bo Có nhà máy cháo có lò đúc muôi” Câu thơ ấy do ai viết và có từ bao giờ? Ai viết thì tới giờ chắc cũng chả ai biết, nhưng ra đời từ bao giờ thì chắc chắn phải sau nạn đói Ất Dậu 1945 thì khỏi phải bàn. Khi ấy Nhật hất cẳng Pháp tại Đông Dương bắt người nông dân Việt Nam phải......
Chưa khi nào nhắc về Duyên Phúc làng tôi, lòng lại nhiều bồi hồi thế này. Trong cơn biến động ba đào, có còn giữ được tên làng, cái tên đẹp vừa có duyên, vừa có phúc mà chúng tôi luôn tự hào nữa không làng ơi!...
Đất quê mình có gừng cay vạn thuở Biển quê ta có muối mặn muôn đời... . Mẹ quê hương dịu ngọt tiếng ru hời Sâu thăm thẳm tấm lòng người Hà tĩnh...! Thả hồn thơ giữa núi non Hồng lĩnh...
Con từ lòng mẹ sinh ra Nên con của mẹ, mẹ là của con Mẹ hai mươi bốn tuổi tròn Hai mươi bốn tuổi có con đầu lòng Bao ngày mẹ ước, mẹ mong Bao đêm mẹ thức mẹ nằm chờ con...
Mai con đến chốn phương trời xứ lạ.. Xa gia đình và xa cả quê hương Con hãy mang bao tình cảm yêu thương Theo con suốt những chặng đường con nhé...! Trong tim ba con mãi còn thơ trẻ...
Tôi lại về thăm Hà tĩnh quê hương! Sau trăm nhớ ngàn thương bao ngày xa cách, Lòng bồi hồi xao xuyến tơ vương Đây quê hương đây làng xóm thân thương Đây mảnh đất mà tôi đà khôn lớn. Và những đêm trường tôi âp ủ trong mơ...
17 tuổi, với “Chuyến xe bão táp”, lần đầu nó đi chơi xa, đi Hà Nội cùng Ba Mẹ & các em. Nhưng trước đó, vào khoảng năm 1976 – 1977, nó có chuyến đi chơi xa, ra khỏi thị xã Thái Bình, cùng mấy đứa bạn thân. Chuyến đi tự phát, bất chợt của bọn trẩu tre non nớt, ngày thường chỉ biết ăn, học, nghe lời…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!