- Sáng tác mới
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Tôi đi dọc miền Trung Nơi cát trắng cháy chân, gió Lào rát mặt Miền đất gầy guộc, gian truân mà chưa bao giờ khuất phục Ôm cả đất nước vào tim, suốt một thời Bắc Nam chia cắt...
Nói về những kỷ niệm ấu thơ, những trò nghịch ngợm tinh quái ở quê hương, mà không nhắc đến con sông Diêm Hộ thì sẽ là thiếu sót. Con sông sau làng, đê cao ngất. Từ thị trấn Diêm Điền về quê tôi, bạn đi qua cầu trên sông, đó chính là dòng Diêm Hộ. Ngày xưa không có cầu......
Lễ tốt nghiệp bác sĩ y khoa cho con trai ở Đà Nẵng. Cả nhà gã lên tàu làm một hành trình đêm để sáng kịp tới Đà Nẵng. Đúng 6 giờ 15 ngày 6.9.2023 tới ga Trà Kiệu thì trên loa phóng thanh của tàu có phát thông báo khẩn đề nghị giúp đỡ một...
Tôi và Hương thân nhau từ những ngày học chung trong nhóm Búp Trên Cành. Hồi ấy trong cái nắng hè chói chang và tiếng ve rộn rã, tôi được mẹ đưa về thị xã Thái Bình nhập học. Lớp học đặc biệt này do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình mở, dành riêng cho những thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn......
Hai đêm nay mất ngủ, nó thơ thẩn nghĩ: - Ăn đủ bữa, - Uống đủ lượng, - Tập đều đặn, - Mỗi khung giờ một ngày hưu trí đều cực kì vui vẻ, hạnh phúc bên người thân....
Trước bao la Mà bàn chân bé thơ không dễ đi cho đến Nỗi tò mò háo hức Khiến tôi mơ thành tí hon Sẽ thành rừng nơi tôi thường gọi bụi cây...
Ngựa Cái và Ngựa Đực Được chủ nuôi trong nhà Ngựa Cái nhàn hạ lắm Chỉ đuổi bướm vờn hoa. Ngựa Đực thậm vất vả Cả ngày phải kéo cày Đêm ra đồng ăn cỏ Sao cuộc đời đắng cay!...
Ở trong khu rừng nọ Nhà Cáo, Thỏ gần nhau Nhà Cáo xây bằng tuyết Tuyết trắng xóa một màu. Thỏ làm nhà bằng gỗ Toàn loại gỗ đắt tiền
Nội thất đều hàng xịn Chăn đệm sạch và êm....
Mưa to như trút nước Gió thổi ào ào ào Gãy cành và bay lá Ôi đáng sợ làm sao. gấu đen đi chơi núi Mưa ướt cổ ướt đầu...
"...Xin em đừng nhắc… tên tôi làm gì..." Đời tôi tan nát còn gì cho em..? Hãy lau giọt lệ hàng đêm Em ngồi trăn trở bên niềm nhớ mong! Em ơi… Hãy tắt lửa lòng...
Thoáng thấy bác tới đại gia đình thăm hỏi chia buồn Nhưng đang đứng Con kéo ghế mời Rồi lần đầu rót nước (Vì đang được phân công làm việc khác). Một lát Khi thấy phụ thân mình đi ngang...
Dịp 30.4 và 01.5.2025 Anh cả cùng chị dâu và các con, cháu có chuyến đi đặc biệt về thăm hai quê, quê chồng, quê vợ. Đoàn đi còn có Bà thông gia là Mẹ Của Con Rể, cũng quê gốc Đông Hưng, Thái Bình....
Chưa khi nào nhắc về Duyên Phúc làng tôi, lòng lại nhiều bồi hồi thế này. Trong cơn biến động ba đào, có còn giữ được tên làng, cái tên đẹp vừa có duyên, vừa có phúc mà chúng tôi luôn tự hào nữa không làng ơi!...
Anh cả sinh 1957. Trên anh có một chị gái, nhưng ở quê, anh vẫn luôn là anh cả. Kỉ niệm về Anh, với nó luôn rất ấn tượng. Ngày bé, Anh là chỗ dựa, là bầu trời của nó. Đói: Gọi Anh. Mệt: Gọi Anh. Sợ: Gọi Anh. Bị bắt nạt: Gọi Anh....
Làng Thắng, gốc gác xưa, từ thuở Vua Gia Long cho lập “Địa bạ cổ” huyện Vĩnh Bảo (1805,) tên “Làng Đắc Thắng” có lẽ, cũng tồn tại hàng nửa thế kỷ, chả ít. “Đắc Thắng” thuộc đất Trang Thanh Xuyên xưa, nay là Giang Biên, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. (Rồi, hình như, sắp tới đây, (2025) họ đang còn hợp nhất các......
Biển nổi sóng hay tim anh dào dạt Ru mạn thuyền trong câu hát du dương Đôi mắt em hay biển đảo mờ sương Anh mê đắm niềm vấn vương huyền diệu… Ôi, Lý Sơn giờ này anh mới hiểu...
Tôi lại về thăm Hà tĩnh quê hương! Sau trăm nhớ ngàn thương bao ngày xa cách, Lòng bồi hồi xao xuyến tơ vương Đây quê hương đây làng xóm thân thương Đây mảnh đất mà tôi đà khôn lớn. Và những đêm trường tôi âp ủ trong mơ...
Chú lừa đang ăn cỏ Thì con sói đến gần Lừa ta nghĩ trong bụng Coi chừng kẻo thiệt thân. Mình phải thật bình tĩnh Như không có chuyện gì Lừa tiếp tục gặm cỏ...
Tôi đang viết một điều thật CŨ bởi ai nghe cũng “khổ lắm biết rồi” Đã sinh ra làm kiếp con người Điều đương nhiên là phải cười phải khóc Đôi khi vui lại khóc, bởi trong nước mắt chứa những niềm vui lấp lánh nụ cười...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!