- Sáng tác mới
Tôi chả muốn viết về quê mình thời nay bởi người ở quê thì nhìn nhận được hàng ngày còn mấy kẻ ly hương như chúng tôi vì chăm chỉ về thăm quê nên cũng chả lạ lẫm cho lắm. Điều dễ nhận biết nhất là giờ đây dân quê mình giàu có sung túc làm ăn phát đạt,...
Trên thế giới, đã có ba nước từng mở trường dạy Viết Văn như Học viện Văn học Goóc-ki (Nga) – Bê-se (Đức) và Trường Viết văn Nguyễn Du của Việt nam. Nhưng, thực tình, không trường lớp nào trên quả đất này có thể đào tạo được nhà văn. Bởi, tài năng văn chương mang đặc điểm hết sức đơn nhất. Bởi, mỗi......
Năm 1976, tỉnh Thái Bình là tỉnh đầu tiên trên cả nước khởi xướng việc mở lớp “Đào tạo, bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học” vào các tháng hè. Và liên tục 12 năm sau đó, hàng loạt các nhà văn, nhà thơ nhí đã nhanh chóng được quy tụ, bồi dưỡng, trưởng thành tại Hội Văn học nghệ......
Em có về với tháng Tư hoa Loa kèn trắng miên man thềm phố vắng Chưa ngớt mưa xuân đã bừng sắc nắng Và ngập ngừng Mùa hạ ngập ngừng sang.......
Tập thơ “Gửi miền yêu thương” ra đời, coi như món quà chào mừng ngày trang mạng Nhà Búp (nhabup.vn) được công bố. Với ý nghĩa lớn hơn nữa, tập thơ đã thực sự nối rộng vòng tay yêu thương lan tỏa, để mối cơ duyên kết tụ tinh hoa tự những tiếng lòng, những gương mặt thơ, những bạn bè đã luôn quý yêu,......
Trước khi nói về những loại thức ăn nào tốt cho sức khỏe, tôi xin nói qua về hệ thống chống bệnh của con người nói chung theo quan điểm của Bác sỹ Michael Greger trong cuốn sách How Not To Die (tạm dịch là: Ăn Gì Để Không Chết)....
Anh có về Lễ hội Chùa Keo Qua mấy quãng đồng, bờ đê lộng gió ... Yêu lắm Thái Bình dẫu bao đời lam lũ Vẫn rộn ràng mở hội mỗi mùa xuân!...
“Mây ngàn năm vẫn đợi” - Ngay từ nhan đề đã gợi mở một “cảm xúc vũ trụ”, một “nỗi khắc khoải không gian” đến kỳ lạ dễ khiến ta liên tưởng tới các tập thơ “Vũ trụ ca”, “Lửa thiêng” của Huy Cận - “Nhà thơ cổ điển nhất trong các nhà thơ Mới” (1930 – 1945) với “nỗi buồn vạn kỷ, nỗi sầu nhân gian” (Hoài......
Biển đã thức dậy từ lâu Mắt biển là mặt trời tròn xoe với hàng mi vàng rực rỡ Sáng tinh khôi, mặt trời lên bỡ ngỡ Biển nhớ ai mà đêm về trăn trở? Mà ngàn năm con sóng mãi bồi hồi…...
Nha Trang ơi Nha Trang Chưa một lần tôi đến Nhưng sao thành phố biển Thân thiết tự bao giờ...
Ông ơi vì sao Giọt nước biển quê mình mặn chát Chẳng khác giọt mồ hôi và nước mắt Của bao người đổ ra? Ông trầm ngâm nhớ lại thuở xưa xa Nỗi buồn hiện lên mặt ông nếp nhăn nhiều như mắt lưới...
Nỗi buồn ơi hãy theo sóng cuốn đi Chỉ còn lại niềm vui thôi nhé ! Nỗi buồn mang màu mây, niềm vui như màu lá Mây bay rồi trời sẽ lại xanh trong...
Ta lại về nơi thao thiết những vòm xanh Ký ức rêu phong, đền chùa cổ kính Nơi tĩnh lặng như chưa hề biết đến Những ồn ào phố xá ở ngoài kia....
Tôi đọc tập Tản văn “Tản mạn miền sương khói” của Trần Huyền Tâm vào những ngày đầu xuân, trong tâm trạng của một người vừa rời xa cái rét căm căm, mang theo bao nỗi nhung nhớ bâng khuâng về Hà Nội; mang theo những xao xuyến sắc hoa rực rỡ của triền bãi đá Sông Hồng về với phương Nam ngập tràn nắng......
Cái mắt thì Hàn Quốc Cái mũi tẹt Việt Nam Làn môi xinh như thể Diễn viên "Vườn sao băng"....
Vẫn tự nhủ lòng rằng hãy vô vi Sao nước mắt cứ lăn dài trên má! Nước mắt mặn vào đêm mưa tầm tã Nước mắt rơi trên "Giọt nắng vô thường"!...
"Gửi lại dấu yêu" – (Bùi Thị Biên Linh)- Tập bút ký hay hồi ức của một tâm hồn đầy ắp yêu thương - một dòng sông tràn bờ nỗi nhớ!...
Tôi là một Người Nhà Quê một trăm phần trăm - tôi nghĩ thế - dù tôi sinh ra ở... Phố - Phố Tăng (thuộc làng Tăng) xã Phú Châu – Đông Hưng – Thái Bình. Làng tôi thật may may mắn vì được làm “vệ tinh” của những làng “ngôi sao” xung quanh....
Giờ thì mình đang ngồi trước biển. Hoàng hôn bao giờ cũng dịu dàng và tin cậy. Những vệt sáng cuối cùng chìm xuống nước, vẫn để lại ánh lưu luyến, lung linh. Hoàng hôn như người đã đi qua tuổi hoa niên, âu yếm ngoảnh nhìn lại thời gian, nơi đã để lại phần “ngày” của mình ở đó....
Năm 1976, tôi dự kỳ thi học sinh giỏi văn toàn quốc lớp 4 được giải nhì. Đây là kỳ thi học sinh giỏi đầu tiên tổ chức trên quy mô cả nước. Bài văn ấy là câu chuyện đồng thoại về cuộc sống của một chú gà trống, phần thưởng là chiếc áo dệt kim dày, rộng thùng thình mà mấy năm sau tôi mới mặc vừa và......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!