- Lý luận - Phê bình
“Ngọn núi tình yêu” – Sự bất tử của hy sinh, dâng hiến
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà
Nghĩ về một dòng sông
Đầu năm 2024, mình có chuyến du ngoạn qua một vài tỉnh gần quê mình, nơi có những dòng sông rất đẹp chảy qua. Sông làm nên nét thi vị mềm mại cho miền đất nơi nó chảy qua.
Phúc Thọ là quả của Nhân Đức
Người xưa nói chữ là nói Đạo Đức. Chữ Thọ cũng nói cho ta những yếu tố của tính cách, của nhân cách cần thiết cho việc hình thành một con người TỐT.
Văn không biết ra vẻ
"Văn là đời - học Văn là học làm người". Chính xác nó là như thế. Văn là một từ thôi nhưng nghĩa rất rộng mà có khi cũng rất nhỏ bởi nó phụ thuộc vào sự hiểu biết và cảm xúc của mỗi cá nhân…
Bài thơ "Chuông chiều" và hồn thơ Thái Thăng Long
“Chuông chiều” là bài thơ thứ 85 trong tập thơ “Kẻ ăn xin thời gian” của nhà thơ Thái Thăng Long. Tập thơ in 333 bài thơ, dày 780 trang. Một kỷ lục về độ dày. Quan trọng hơn, Thái Thăng Long đã dựng một kỷ lục với chính mình về sức viết. Và cao hơn, càng nhiều tuổi, bút lực càng trẻ.
Ý chí - nghị lực - tri thức và bản lĩnh
Muốn có bản lĩnh, phải có tri thức. Muốn có tri thức, phải có học vấn. Muốn có học vấn, phải biết học hành, rèn luyện. Thử hình dung: Hai kẻ đứng trước một máy truyền hình. Một kẻ hiểu rõ công năng, đặc tính, tác dụng của từng nút điều chỉnh và phương pháp sử dụng chúng.
Thuyền rời bến
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao, mong chờ trước vận động dặc dài, trước mặt …