- Sáng tác mới
Nhớ bạn
Bâng khuâng ra đứng lại vào ngồi Mở cửa ngó nghiêng chẳng thấy ai Thơ viết xong rồi nằm tự đọc Trà dư nhạt thếch… Rót ra ngoài.
Trốn
Thơ mắc tội chi phải hứng buồn của người chắp chữ lúc sầu tuôn Thơ ơi hãy trốn ngoài nhân thế chỉ có chữ vui, hết chữ buồn
Tâm sự của gà trống
Tôi là chú gà trống. Tôi được lớn lên dưới sự chăm sóc của các bạn học sinh. Quê tôi ở xa, xa lắm. Mãi tít chỗ chân trời xanh lờ mờ kia. Rồi tôi được một cậu học sinh đưa về đây.
Phép màu trên những trang thơ viết cho các em
Là người cùng quê hương Trạng Trình – huyện Vĩnh Bảo, thành phố Hải Phòng, tôi đọc thơ Trương Thiếu Huyền đã lâu. Được ông trời phú cho một “con tim thi sĩ”, con tim dễ run rẩy, chênh chao, Trương Thiếu Huyền yêu thơ và say mê sáng tác thơ từ còn thuở thiếu thời.
Thư của người đang yêu
Vai anh xốc mạnh ba lô như là nhấc bổng câu thơ lên người biết là em yêu anh rồi mảnh trăng trước mặt, bầu trời thì xa đêm nay ngủ giữa rừng già
Gửi bố
Bởi đêm là ngày nên đêm không về với bố Bởi ngày là đêm nên bố cũng chẳng có ngày Chỉ có bố thôi, một mình trong tĩnh lặng Vô biên, không bến không bờ Thời gian cũng chợt là mơ Không gian cũng ngỡ thành hương gió mùa
Tiếng gà gáy trên đảo Phan Vinh
Đêm tỉnh giấc nghe lá bàng vuông thở bỗng tiếng gà gọi sáng vang lên mình ở giữa biển khơi hay đang ở trong ngôi nhà cha mẹ tiếng gà rất bình thường sao quá đỗi thiêng liêng