- Sáng tác mới
Họa Mi vẫn hót
Tôi đọc tập thơ “Ngân lên từ nỗi nhớ” của Nguyễn Phương Thủy trong một ngày đẹp trời, ở một nơi rất xa, cách Hà Nội thân yêu của tôi tới hơn nửa vòng trái đất. Còn gì hạnh phúc hơn khi được thưởng thức một tập thơ dày gần 300 trang giữa khung cảnh ngập tràn hương sắc mùa thu ở một vùng bể bắc đẹp như mơ thế này.
Tự hát cho mình
Mặt trời hát gọi ban mai Con đường hát với xa dài dấu chân Dòng sông hát sóng thì thầm Nỗi đau bỏ nhịp mấy lần chia xa
Danh xưng và vai trò của sư ở chùa ở Hàn Quốc
Đây là danh xưng và vai trò tại Hàn Quốc. Có thể tại Việt Nam, Trung Quốc cùng tên gọi nhưng việc lại khác, hay cùng việc nhưng lại khác tên gọi. Bài này sưu tầm từ trên một số trang của Hàn Quốc. Sư, tiếng Hàn/Triều gọi là 중 (phát âm là "chung") hay 스님(phát âm là "sư nim"), trong đó 중 là 衆 ,(chúng).
Sự tích chim cánh cụt
Ở bờ biển Nam Cực Thường sống một loài chim Chỉ hai màu đen trắng Và dáng vẻ dịu hiền. Cánh nhỏ và ngắn tũn Không bay mà giỏi bơi Lặn sâu vài chục phút Trên bờ tha thẩn chơi
Chim Vẹt
Dạy yêu thì nói rằng yêu Bảo ghét nói ghét chẳng điều nào sai Ngày nay mà bảo là mai Cũng mai leo lẻo không ai bảo gì.
Đà Điểu
Là chim tôi chẳng bay đâu Cánh dùng để múa mà câu bạn tình Chân thì cao lớn lênh khênh Chạy nhanh như ngựa đố mình tên chi.
Hoa
Chẳng biết tại sao lại gọi hoa Nồng nàn mê mẩn cõi người ta Mát hơn bàn thạch trong như ngọc Nóng vượt hỏa sơn trắng tựa ngà Kẻ bảo trời cho cần giấu kín