- Sáng tác
Gặp ở Chùa Keo
Một lần về thăm chốn cũ Bóng mòn bước xế chiều len Mấy trăm năm qua cõi thế Hỏi người còn nhớ hay quên? Cõi xưa đã mướt sắc thiền Đời vẫn mặn nồng giấc sữa Níu buông chi bờ vai gió Đôi dòng bươn bả đục trong.
Duyên
Rượu, nồng nhạt bởi kẻ nấu Tình, đậm phai bởi người vun Phận, ngắn dài do tâm ý Cơ duyên chẳng liên quan gì. Rượu, tỉnh say do kẻ uống Tình, buông giữ bởi do lòng Phận, tụ tan do ta định Cơ duyên chẳng liên quan gì.
Sáng an hòa thiên địa ngút ngàn xuân
Sớm yên bình, Ngàn nốt nhạc trong veo Chuốt thanh tao tầng tầng mây thắm Tiếng từ bi xanh mềm sợi nắng Thức nồng nàn hoa lá ngọt hương bay.
Mẹ
Núi cao, vực thẳm, sông dài Nào đâu sánh được những ngày tháng qua Đôi vai bé nhỏ mẹ ta Chở bao vất vả đi qua bão bùng
Khoảng trời thiêng
Xa quê hơn nửa cuộc đời Nhớ thương khắc khoải đầy vơi nỗi niềm Sông Hồng sóng nước bình yên Chùa Keo vọng tiếng chuông thiêng gọi về
Người dưng
Có những nỗi nhớ dại khờ Của những người Tưởng mình không khờ dại...Nhớ người Ngay trong khi đang nhớ Nhớ người Trong cả lúc đã quên
Chuyện xưa
Thôi ta uống nốt giọt này Nghe đi cho hết những bài hát xưa. Anh ngồi ngắm hết em chưa Những môi những mắt như vừa mới quen.