- Sáng tác

Em về Hà Nội
Em về, Hà Nội chợt xanh Vầng trăng giữa tháng long lanh Tây hồ Lắng lòng trong tiếng sóng ru Thẳm xa ngân tiếng chuông chùa mênh mông.


Theo Bánh Xe xoay tròn
Hơn ngàn bốn trăm năm, Bến Phong Kiều còn đó, Chùa Hàn San còn đây, Thành Cô Tô xưa cũ, Tây Thi còn giặt áo, Chíu cong nét chân mày...Cây phong to lá đỏ, Tơi tả thu rụng đầy,


Tôi trong tôi
Quá ngỡ ngàng, tôi gặp tôi Ở chốn cuối đất, tận nơi cùng trời Khi tôi đứng, lúc tôi ngồi Tôi này ngắm, tôi kia cười với tôi Tôi trong cuốn sách thế thời


Mưa ngâu
Đầm đìa những giọt mưa Ngâu Đất trời giăng măc bắc cầu vào thu Những giọt mưa, những giọt mưa Mong manh rơi tự ngàn xưa rơi về


Mưa
Chẳng có gì để ngạc nhiên hơn Mưa làm ướt những lời chưa kịp nói Anh đáng trách như cơn mưa ấy Chút vô tình làm giá rét thơ em. Sét phũ phàng xé nát bình yên Chớp không thôi những điều hăm doạ,


Món nợ khó đòi
Tự bao giờ tôi nợ tôi Cha sinh mẹ dưỡng một đời thương yêu Cái tôi nợ, gió buổi chiều Thổi trầm tư trước những điều trầm tư Cái tôi nợ, thiếu nợ dư Chưa đủ nợ đủ,


Hướng về Sài Gòn
Sài Gòn đang ốm chút thôi Rất cần nhiều lắm những lời động viên! Mở lòng chia sẻ ưu phiền Chung tay tìm lại an nhiên lẽ thường... Sài Gòn cần lắm tình thương
