- Tản Văn
Con đường dốc
Thứ hai - 06/10/2025 08:35
(Ảnh: Lê Thu)
CON ĐƯỜNG DỐC
(Nguyễn Linh Khiếu)
Kết thúc chuyến thăm quan khu chùa cổ Kiyomizu khi ra đến đường lớn mình ngoái nhìn lại con đường dốc.
Đó là một con đường nhỏ hẹp dài hun hút nằm lọt thỏm giữa hai dãy nhà cổ và những vòm cây xanh mướt.
Con đường dốc thật dài. Cuối chiều bỗng dưng thật vắng vẻ. Ánh hoàng hôn tím nhạt. Tiếng chuông chùa lỏng lẻo bảng lảng trong sương.
Đâu đó vang lên những âm thanh lạch xạch đều đặn của một xưởng chế tác hàng thủ công mỹ nghệ. Đâu đó thảng thốt tiếng chim trời gọi nhau khẩn thiết về rừng.
Mình ngoái nhìn con đường dốc mà bỗng nhiên xa vắng một nỗi niềm xa xăm hoang hoải.
Hẳn là trong cuộc đời ngắn ngủi này mình sẽ không bao giờ có cơ hội trở lại con đường dốc này nữa. Hẳn là như thế rồi.
(Rút từ tập bản thảo Tokyo-lá phong xanh, 2014)