- Tản Văn
![Cửa sổ](/files/news/thumb/btd40_1.jpg)
Cửa sổ
Ngồi bên bàn làm việc nhìn qua kính cửa sổ thấy vườn cây quằn quại tan tác trong gió đông. Quang cảnh trời đất vô cùng tiêu điều tang thương. Không hiểu sao cứ đêm xuống gió từ phương Bắc lại nổi lên vô cùng dữ dội.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Gió đêm](/files/news/thumb/btd61_1.jpg)
Gió đêm
Không hiểu sao cứ đêm xuống gió lạnh từ Siberi lại tràn về dữ dội. Ngoài đường không một bóng người. Không gian vắng ngắt. Gió gầm rú như vô vàn linh hồn oan khuất ngàn ngàn
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Đêm đông](/files/news/thumb/thu11_1.jpg)
Đêm đông
Đêm xuống mình ngồi bên bàn làm việc lặng nhìn ra cửa sổ. Trời đêm phương Bắc không tối om mà bao giờ cũng sáng nhờ nhờ. Màu sáng nhạt nhòa vô định. Khoảnh khắc ấy tinh thần con người thường loạng choạng hư vô.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Xin hãy tặng tâm trạng đẹp cho Phụ nữ!](/files/news/thumb/huyen2_1.jpg)
Xin hãy tặng tâm trạng đẹp cho Phụ nữ!
Một buổi chiều đầu xuân, trời còn lạnh lắm. Cả không gian xám lạnh như giát bằng thiếc. Mình ngồi trên ghế chờ bên đường ga tàu hỏa, đợi chuyến tàu từ Bỉ đi Đức. Ga đợi vắng vẻ, chỉ còn lác đác một ít người, ai cũng ngồi co ro trên ghế. Chỉ có một chàng trai không ngồi mà đi đi,
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Mùa Xuân, và Thiện tâm của con người](/files/news/thumb/a8_1.jpg)
Mùa Xuân, và Thiện tâm của con người
Khóm lan nhà tôi đã cố gắng tồn tại sự sống của nó được ba năm. Người ta bảo đây là loại lan được nhân giống trong phòng thí nghiệm nên khó thích nghi với môi trường thay đổi, tuổi thọ không được là bao; không sánh được với giống lan rừng, loài lan tự nhiên, hoang dã, sức đề kháng rất đáng nể.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Ký ức về một bài ca](/files/news/thumb/haiha.jpg)
Ký ức về một bài ca
Con biết đến Bài ca hy vọng khi còn rất bé, từ mẹ .“Từng đôi chim bay đi, tiếng ca rộn ràng. Cánh chim xao xuyến gió mùa xuân…”. Bài hát yêu thích mẹ cất lên, cứ dặt dìu, trong trẻo, tươi sáng như thế.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Chuồn chuồn kim](/files/news/thumb/3.png)
Chuồn chuồn kim
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)