- Trang thơ
Chén trà của cha
Thứ năm - 14/08/2025 08:55
CHÉN TRÀ CỦA CHA
(Nguyễn Thị Toán)
Sáng nay con về lại xứ trà
Đồi nối đồi, xanh bao la, lặng lẽ
Lá mở mắt trong sương
Hạt sương chạm môi con chát ngọt
Tuổi thơ bên cha bất chợt ùa về…
Con nâng trên tay nóng hổi chén trà
Khói mỏng quàng qua vai
như bàn tay cha ngày cũ
dắt con đi qua bao mùa mưa lũ
Những triền đồi hun hút gió heo may
Đêm chưa tan trên mái rạ hao gầy
Cha đã dậy
Nhóm hồng bếp lửa
Ấm trà xanh, tiếng nước reo nho nhỏ…
Ban mai thơm gió nội hương đồng
Cha nâng niu rót trà vào chén
“Uống đi con cho ấm bụng, đường đến lớp còn xa…”
Giọng cha trầm,
nhẫn nại như đất quê ta,
đằm như tiếng mưa vào lòng đất ải
Vị trà đậm như bước chân cha trên ruộng,
chát như giọt mồ hôi,
ngọt ngào, ấm áp
như ánh mắt dõi theo
khi con khuất sau hàng rào hoa dại…
Cha ngồi lặng
bóng nghiêng trên vách
Khói trà quẩn quanh gương mặt Người rám nắng
Trầm mặc nghĩ suy về ngày mai, củ khoai, hạt gạo…
về đàn con đông chưa đủ áo ấm đến trường…
Cha khuất bóng rồi, con về lại quê hương
Đám mây trắng ngày xưa bỗng bay về quần tụ
Nghe tiếng ấm sôi từ lòng đất vọng
Khói vấn vương
Như cha về ngồi bên bếp nhỏ
rót cho con chén trà
Chưa bao giờ vơi nguội tình thương
Con uống chậm thôi…
Để vị chát đọng vào nỗi nhớ
Vị ngọt ở lại trên môi
Để biết mọi đắng đót đời người
Sẽ hóa dịu dàng nơi thẳm sâu ký ức…
Cha ơi,
gió vẫn thổi lồng lộng đồi chè như những mùa thu trước
Lá vẫn biếc xanh đến tận chân trời
Chỉ chiếc chõng tre bên bếp vắng Người
Nhưng nâng chén trà thơm,
con như nghe tiếng cha khẽ gọi…
Mai này, con lại dậy sớm
pha ấm trà cho con con
Mong bước chân các con vững vàng trên đường đời dài dặc
Và khi khói trà bay lên ngút ngát
Con ngỡ thấy cha về hiền hậu, bao dung…
Và như thế,
qua mưa nắng, bão giông,
qua những bữa cơm ngày hè vội vã,
qua những đồi chè nối nhau xanh đến lạ…
tình cha ở lại
Như vị trà ấm đọng mãi lòng con!
NTT - Trại viết Hồ núi Cốc - tháng 8/2025