- Trang thơ

Phù vân
Tào lao một dải phù vân Mượn gió che lấp một phần thế gian Những là phù phiếm dọc ngang Hôm nay hợp mai tan thường tình Vườn hồng một đóa hoa xinh


Tìm
Đời xui ta xuống bể mò kim Lại xúi ta lên rừng bắt cá Thời gian hết vẫn không gì cả Thật uổng công cho cuộc kiếm tìm Thời gian là đồng hồ không kim Năm tháng trôi mà không nhìn thấy


Nắng Sài Gòn
Sài Gòn chào ngày mới Ầm ào xe ngược xuôi Từ hẻm sâu, phố cuối Từ cửa ô dập dìu Mặt trời sau cao ốc Nóng đã hầm hập dâng Nhà ong ong trong nắng Người rưng rưng mắt người


Trường cũ
Lại ngồi chốn cũ mái trường xưa Tím biếc bằng lăng gió nhẹ đưa Khoả tóc ven hồ mơ mộng liễu Nghiêng mình đáy nước thẩn thơ dừa Bao đêm khổ luyện bên đèn sách


Đêm quê
Đêm ở quê mình đẹp xiết bao Bầu trời thăm thẳm dát đầy sao Hùng tinh đứng gác giơ tay vẫy Bắc đẩu tuần tra ngả mũ chào Bến lặng lẽ ngồi trăng lấp loáng


Nói với hải âu
Hãy sà xuống tay ta Trong bao la biển biếc Giữa ầm ào sóng nước Trời xanh trong mắt trong Đôi cánh xòe thong dong Nghiêng bao mùa mưa gió Qua muôn trùng xứ sở Liệng vòng chim buông lơi


Hạt phù sa
Muốn làm hạt phù sa Mênh mang dòng nước đỏ Theo chiều con sóng vỗ Gửi vào tận bãi bờ Muốn làm hạt phù sa Cho mía say hương mật Bãi làng thơm ngây ngất
