- Trang thơ

Minh Tuệ
Sự hiền khô lý rất thâm Đầu trần lột mũ lục lâm chùa vàng Chân đất bước nhiếp phố làng Xưng “con” tập học khác hàng “thầy” ma Ruột nồi cơm điện chỉ ra


Tùy duyên
Năm tháng cứ dần trôi Kỷ niệm dẫu buồn vui Mãi thuộc về quá khứ! Nhủ lòng hãy cất giữ Nơi đáy sâu tim mình... Có những chuyện linh tinh


Trong phúc có họa
Đám đông theo bám đó Vô tình cản bước thầy Giữa ngàn người hâm mộ Len lỏi những"ma vầy"! Thay vì nghĩa " hộ tống" Họ ngăn cản gặp dân Tạo ra những manh động Để chia rẽ, hiểu lầm...


Đêm Hạ Long
Biển trời xanh thẫm hệt như nhau Chợt thấy mặt trăng ở đáy sâu Mượn lưới vung ra may vớt được Đem về làm bạn những canh thâu


Hoa trắng ngang sườn núi
Thôi ào ạt cơn mưa rào mùa hạ Gió thênh thênh dồn mây trắng lên trời Ngang sườn núi trùng trùng xanh vời vợi Nưng nức màu hoa trắng, trắng tinh khôi


Trái tim bằng lăng tím
Xuân chùng chình gom cải dọc triền sông Vàng rực rỡ gửi hoa vào bến nhớ Đã đâu đó bằng lăng về giữa phố Dâng lời thề xao xuyến hạ dần sang


Sông đỏ phù sa
Sông bao nghìn tuổi không già Mặt đỏ con nước phù sa dậy thì, Long lanh váng nổi sao khuya Ngày mây vạm vỡ thả e ấp dòng,
