
- Trang thơ

Gửi Nha Trang
“Dòng sông nhỏ của tôi!” Trái tim anh khẽ gọi Vọng về nơi xa xôi Em có nghe anh nói? Như có gì bối rối Cứ lẫn vào trong thơ Thời gian đi thật vội
Buông cầu dải lụa
Bên bồi ở phía này sông Muốn qua bên lở mà không có đò Sông ngăn nên sóng đợi chờ Đôi bờ chỉ nhịp chèo quờ tay sang Thế mà sợ gió tạt ngang Sợ con nước lỡ dâng tràn lối đi
Lễ Vu Lan
Lễ Vu Lan Bông hồng cài áo Mục Kiền Liên người con hiếu thảo Làm động lòng Đức Chí Tôn Phật ban chúng sinh những bông hồng Bông đỏ cho những người còn mẹ Bông trắng cho những ai mẹ không còn nữa
Mống đằng đông, cầu vồng đằng tây
Cầu vồng xuất hiện đằng Đông Câu ca ngày trước giờ không đúng rồi Cầu này ai dám qua chơi Mặc cho sấm chớp rung trời phía sau
Chụp ảnh tại đầm sen Hồ Tây
Trút mốt tân thời vận lối xưa yếm đào nần nẫn đẹp như mơ gió Hồ Tây lật nghiêng tàu lá một búp sen tơ hé hững hờ
Vãn cảnh đầm sen
Đi giữa đầm sen giữa mọi người nom buồn cười quá cái thằng tôi nhà quê xộc xệch khuềnh khoàng bước bên những nàng tiên đẹp tuyệt vời
Kỷ niệm một chiều Sài Gòn
Hôm ấy Phương Thủy được "gặp" Sài Gòn trong chiều lộng gió - ngọn gió nghịch ngợm vui tươi tò mò ùa ạt bay khắp thành phố - ngọn gió đậm hương muối biển - ngọn gió thơm mùi xoài, ngọt hương dứa chín - ngọn gió nồng hơi thở của mấy triệu con người,



