- Trang thơ

Khoảng trống
Khoảng trống của bầu trời Lấp bằng những cánh chim. Khoảng trống của không gian Lấp đầy bằng thanh sắc. Khoảng trống của mặt đất


Tình anh muối mặn
“Người đi thăm thẳm từng mây Người về khắc khoải đêm ngày chờ mong” Em bảo em đi sẽ chóng về Rằng: anh ráng đợi chớ buồn nghe! Không buồn sao được, nhưng anh ráng Ráng mãi... Sao em chẳng thấy về ?!


Hoa Loa Kèn
Thủa xa xưa anh tặng em chùm hoa trắng Cánh xếp tròn giấu đêm dài trăn trở Hương nồng thơm, phấn phủ đầy trang sách mở Chưa một dòng anh viết tặng em Thủa xa xưa anh bối rối bên thềm


Em đi tìm gió
Cuối năm Hà Thành yên ắng lạ Mỗi mình em lang thang tìm gió Hoa thược dược tròn xoe như muốn hỏi Đông đã về sao nắng chẳng hanh hao? Sóng cũng nghẹn ngào điều chi chẳng rõ


Xuân hy vọng
Hy vọng Xuân này nhiều đổi thay Dồi dào sức trẻ đến từng ngày Cây vươn lộc biếc trời xanh thắm Giang cánh đàn chim thỏa sức bay


Hòn đảo không tên
Ở nơi ấy có hòn đảo không tên Nhô lên từ đáy biển Chỉ cách nửa tầm nhìn đã là bờ là bến Nhưng tự bao giờ tiếng gọi vẫn xa nhau Lúc neo tàu găm tới tầng cát sâu


Bông hồng tặng mẹ
Có một người đàn ông Đến đặt hoa tặng mẹ Chợt thấy một em bé Nức nở trước cửa hàng... Anh ấy liền vội vàng Hỏi điều gì không ổn "Chú ơi! Cháu chỉ muốn Mua một bông hồng thôi!"
