- Trang thơ
Vô đề
Cúi đầu ân tạ dòng sông Nay xin trở lại cánh đồng bình yên Đợi khi chiều xuống, trăng lên Ngây ngô với giọt sương đêm dại khờ.
GIẢI THOÁT
Mọi thứ rồi như gió Lo nghĩ nhiều làm chi Hợp vui, và Tan khổ Một sát-na, chẳng nhiều Tình yêu đó dù sâu, cũng như cơn gió thoảng Cô đơn ấy có nhiều, cũng tựa trận tuyết tan Bão giông dù ghê gớm, rồi cũng về bình lặng Việc dẫu có nặng nề, khi qua rồi Chỉ còn lại cơn gió quẩn quanh. Tất thảy, chỉ như gió mà thôi
Bến Tần Hoài
Trăng sông sương tỏa cát vàng pha Tần Hoài bến đối tửu lầu xa Kiều nữ chẳng buồn đau mất nước Còn mê mải hát “Hậu đình hoa”.
Đèn sáng màu xanh
Mở máy ra thấy đèn em sáng Muốn ghé vào thăm lại ngại ngần Biêt đâu đèn sáng chờ ai đó Đâu phải chờ ta mà ghé thăm
Lời ru
À ơi đêm của hương cau Ướp trong lời mẹ thương nhau nhé người À ơi là miệng con cười Cho xanh chiếc lá, cho tươi cánh hồng Chim kia đừng ở trong lồng Thương cho vỗ cánh giữa đồng bao la
Khai giảng màn hình nhỏ
Mây trắng cũng đi học Trên màu áo trẻ con. Gió se thu vàng cúc Sáu tuổi con vừa tròn. Khai giảng màn hình nhỏ Lần đầu con gặp cô, Mỉm cười làm quen bạn Chuyện qua micro.
Ngày về
Ta bên nhau, bàn tay kết liên hoa Chốn cũ Thiên Thanh, cổng trời đang mở Nhẹ nhõm sắc thân, thơm tho hơi thở Bước nắng vô thường long lanh.