- Trang thơ
Mấy ai...
Nương theo cánh bướm Trang Chu, Hướng Hàm Cốc, có được ngồi trâu xanh? Rong chơi xuống thác, lên ghềnh Hạc Vàng có gặp, để dành đám mây? Cô vân, thiên tải giữa trời,
Hoa soi bóng nước
Bông Sen đợi ánh sáng trời La đà mặt nước ngắm soi bóng mình Ngỡ ngàng gặp thủa nguyên trinh Giữa thoáng gió ngất ngây tình mênh mang
Giấc mơ ướt
Chiều nay mưa xiên ngang Góc Nguyễn Du tắt nắng Đường Nam Kỳ rỗng vắng Mưa rảo qua Tao Đàn Trời còn thương đất thương
Tín hiệu Mùa Thu
Suốt mùa nắng lá xanh tơ Xanh như chưa được bao giờ xanh như Mắt trần kiểm thực hay hư Phiến lá vàng ậng cuống từ biệt xanh,
Tâm tình với mùa Thu
Chắc chẳng riêng mình xao động trước mùa thu Khi gió bâng khuâng con đường xao xác lá Nắng dịu dàng hơn và trời xanh đến lạ Hồn ta bỗng hóa thành hạt cốm nhỏ dâng hương.
Tập kiều
Thềm hoa khách đã trở hài Bâng khuâng nào đã biết ai mà nhìn Những là nấn ná đợi tin Nắng mưa biết đã mấy phen đổi dời. Trăm điều ngang ngửa vì tôi,
Cho đi buồn vui
Ta cho đi niềm vui Nhận nỗi buồn ở lại Cứ cho đi cho mãi Trao kèm theo nụ cười Ta cho đi nỗi buồn Nhận niềm vui ở lại Đừng cho đi cho mãi Có một người vì ai