- Trang thơ

Đà Lạt mưa
Mưa đọng nắng Đậu vàng trên ngàn hoa Mưa tràn trăng Giăng Tuyền Lâm, Than Thở Mưa sương trắng Vương vào vòm mái chợ Mưa sao sa Hồng thắm xứ hoa đào


Đôi mắt ngày xưa
Một mình ngồi dưới đêm mưa. Bỗng dưng đôi mắt ngày xưa hiện về! Bước đường đi học chân đê, Hàng cây che bóng tiếng ve rộn ràng Đôi mắt xưa thật dịu dàng,


Tỉnh mộng
Chợt tỉnh mất rồi giấc mộng ơi! Mà hồn sao vẫn mãi chơi vơi ? Giây phút êm đềm lưu luyến ấy, Còn nguyên dư vị ngọt trên môi! Lỡ đắm mình vào giấc mộng say!


Tháng 5
Lại một mùa Sen nở Tháng 5 Thổn thức nắng và dạt dào mưa trắng Vị Tháng 5 ngon như mùi hoa trái Háo hức lòng đêm đêm đợi bình minh. Cuốc rộ kêu hay Ve chợt lặng thinh


Nguyệt
Nửa khung đèn rọi sách đầy bàn, Sân đẫm sương thu gió mơn man. Thức giấc vẳng nghe chày đập vải, Trên chùm Mộc Quế ló trăng vàng.


Sếu và bầy cá
Hồ kia có con Sếu Rất xảo quyệt tinh ma Hằng ngày Sếu quanh quẩn Kiếm ăn trong hồ nhà. Cá, Tôm, Cua, Ốc, Ếch… Bơi gần bờ chết ngay Cái mỏ nhọn của Sếu Không bỏ dịp may này.


Đáy biển - đáy đời
Đời dữ dằn xô tôi từng cơn sóng lớn đẩy tôi chót vót, chơi vơi hạnh phúc cười trong tầm tay với dìm tôi rơi tuột đáy khổ đau! Tôi bám chặt biển sâu bấm tay vào lòng đất mặn mắt xuyên ngàn con sóng chờ
