- Trang thơ

Nhớ Hàn Mạc Tử
Một mai đây điều mực thước tầm thường, Sẽ xóa mờ theo dòng chảy thời gian... Nhưng người đời còn mãi cứ khóc than, Thương tiếc lắm...hồn thơ Hàn Mặc Tử! Chàng ra đi khi tuổi hồng dang dở,


Ta muốn quên đi
Ta muốn quên đi... quên đi cuộc tình Quên đi cuộc tình của thuở ngây ngô Quên đi giọt buồn ướt đẫm đêm mưa. Từ cõi hư vô... thẫn thờ quay về...! Ta muốn quên đi.. quên đi lời thề... Quên đi lời thề ngày tháng đam mê,


Phượng
Phượng Vàng, Phượng Đỏ bên nhau lại thêm Phượng Tím khoe màu tình yêu ba Phượng buôn với nắng chiều rằng ba màu ấy làm xiêu lòng người


Dạo chơi Trùng Khánh và Tứ Xuyên
Nào kéo va ly ta cùng đi Trùng Khánh núi sông thật diệu kỳ Trải nghiệm đoàn tàu xuyên cao ốc Đường chạy trên đường như chữ chi Thăm Lưu Bị ở Thành Đô xưa Cùng với Khổng Minh trí dũng thừa Lại thêm Ngũ tướng khoẻ như hổ Trăm trận chẳng hề một trận thua


Lập hạ
Lập hạ rồi gió tiễn nàng Bân Nắng đã rát và mưa nặng hạt Phượng nhú vài bông ve đã hát Búp sen tơ đã vươn khỏi mặt đầm


Trông xa
Im lặng hồi lâu Rồi anh lại thì thầm "Yêu em" Như chẳng biết nói gì cho khác. Và em lại hỏi câu quá quen "Bao lâu thì hết?"


Viên mãn
Dẫu những hẹn hò đi cuối đất cùng trời Lần lượt chỉ còn là ái ngữ Anh vẫn bên em Như không dính mắc lời nào.
