
- Trang thơ

Cầu Thê Húc
Cầu Thê húc vẫn còn nguyên Rùa vàng thì đã lên đền Ngọc sơn Thời gian nước chảy đá mòn Kiếp người trần thế mãi còn bồng bênh Gươm thiêng đã trả về thần
Một vòng tay em buông
Xa rồi, người hỡi một vòng tay Một vòng tay em buông Một lời thề em bỏ... Cho nắng khỏi dỗi hờn Cho gió không ngẩn ngơ, nhì nhằng khung cửa Cho đời không vướng bụi của tàn tro.
Nước trời
đã đến rồi những giọt mưa đầu mùa không khí hân hoan giai điệu tưng bừng thánh thót mới mẻ lần đầu tiên đến với chúng mình những giọt nước nồng nàn linh thiêng tràn ngập ta trong mùa đang lớn đầm đìa mưa nhịp điệu đàn ông
Lại thõng tay...
Người đem bảy món báu đầy trong tam thiên đại thiên thế giới cúng dường Còn chẳng ăn ai Nữa là con có bảy giọt dầu? Không phải nhiều hay ít Mà hãy phát tâm dù không ai chứng hết
Dzô Nam
Ra cửa Hàng xóm hỏi ủa vậy cổ đâu rồi Sờ tay thấy vẫn giữa đầu và thân Chợt hiểu Thưa thư ký lại vừa xin nghỉ Đến quán hủ tíu Gọi một bát khiến người ta ngơ ngác
Hậu kiếp
- Bạch thầy Trồng cây na biết vài năm có quả Gieo mầm thiện kiếp này Biết kiếp nào sẽ được sanh thiên?- Này con Chẳng bởi mong na lớn nhanh mà tưới liên miên
Cô Tô - ngày đón bão
Biển như em hờn giận Anh là đảo âm thầm Sóng vùng vằng trăm bận Thuyền chòng chành phân vân Cô Tô ngày đón bão Bến tàu ngóng rất xa



