- Trang thơ
Sắc màu phố núi
Có màu xanh thăm thẳm của đại ngàn Màu đỏ sậm đất bazan chung thủy Màu nhung nhớ của rừng đêm hùng vĩ Luôn trọn tình cùng phố thị Cao nguyên !
Phơi nắng
Không muối xát đã xót đêm Chưa nhớ ai đã ruột mềm như dưa Nắng chưa ngún cháy dở mùa Heo may thu đã một thưa vắng người
Tháng Ba
Tháng Ba về anh có biết không Lúa mướt xanh đương thì con gái Dập dìu làng ta vui mùa trảy hội Thôn nữ cười, xúng xính tứ thân.
Về Hà Nội cùng em
Nếu anh có về với Hà Nội tháng ba Nhớ mua giùm em một chùm hoa bưởi Để nhớ cái ngày mình gặp nhau bối rối Hương bưởi nồng nàn phủ kín cả triền đê
Của ai
Của ai ta ngỡ của ta Của ta ai cũng tưởng là của ai Thật ra chẳng có đúng sai Của ta ai nắm của ai ta cầm
Có ai hẹn gì với tháng Ba không?
Có ai hẹn gì với tháng Ba không? Để hoa sưa cứ bời bời nỗi nhớ Mưa buông mành cuối đường, góc phố Rối tơ lòng, níu từng bước chân qua.
Đoản khúc với Xuân Đam
Biết rằng rượu hát, rượu cười Chẳng đi hết được cuối trời yêu thương Thì muôn lớp sóng văn chương Vẫn dào dạt ở rượu suông của mình Biết là tài – mệnh gập ghềnh Không cãi lý, chỉ cứu mình bằng thơ.