- Trang thơ

Gió đông
Em mang nhiều vu vơ Trong chiểu đông lãng đãng Màn sương chiểu bảng lảng Đường chiều hương cỏ may Giá lạnh ôm thân gầy Cho hàng xoan trụi lá


Gió bấc
Gió từ bắc đổ xuống nam Gió luồn qua ải, cắt ngang sông Hồng Ẩn trong từng lỗ chân lông Rét chia cóng buốt chân ông tay bà


Đêm thức đợi hoa Quỳnh nở
Sáng vầng Đông khai nở, Chói lọi những tia vàng, Ngàn hoa reo khoe sắc, Dương khí tràn mênh mang.... Chiều mặt trời lặng tắt, Đêm khẽ len dịu dàng, Mơn man gió thoa mặt, Se sẽ trăng mịn màng...


Bình yên nơi ấy ta về
Chiều tím chiều, tím sóng mắt lao xao Sóng miên man lời tự tình mây nước Gió se sắt ấp mình trong rét mướt Khói sương mờ khao khát bóng thiên di.


Ký ức con đường
Đầu năm rồi, về ghé một chút thôi Quê xa lắm chỉ về trong mường tượng Về thăm lại lối đi xưa gió ngược Con đường dài heo hút dưới ánh trăng Đường vẫn dịu dàng theo ta suốt tháng năm


Xuân về
Long lanh đường sương lối cỏ Nồng nàn mắt nắng lời hoa Ngan ngát hương đưa thơm cánh gió la đà Xuân dịu ngọt khởi chồi xanh nụ biếc.


KHÔNG ĐỀ
Sáng lạnh... bìa lịch trơ xương... Ngày cuối ngập ngừng trong bàn tay thiếu phụ trong ký ức xếp dần đầy xưa cũ trong gương soi những hôm nay...
