- Trang thơ

Nấm mộ
Cỏ vườn anh Ngày xưa xanh trang sách Con chữ gầy Ngơ ngác mắt quầng trăng Đất mộ anh Mọc đùn lên từ cát Những mai này Lạ tới mức lãng quên


Em có nhớ
Em có nhớ những buổi chiều lộng gió Nhìn mây bay, nhuộm tím phía chân trời Quên và nhớ, giữa hai chiều hư thực Đêm xuống lâu rồi thấy khuyết một vầng trăng


Mẹ tôi
Thương người mỗi sớm đầu đông Mong manh áo mỏng trên sông gió lùa Đông về đi chợ bán dưa Sương mù ướt áo như mưa cuối chiều Chăm đàn con nhỏ thương yêu Cầu tre lắt lẻo sớm chiều mẹ đi


Cất nắng
Bỏ công chưng cất nắng trời Một chiều cả rét rót mời gió Đông Rót men cho má thêm hồng Cho môi thêm ấm tiếng nồng lời say Ngọt ngào ấp ủ đôi tay Bình yên riêng gửi tháng ngày nhiễu nhương.


Hòa Bình
Vịn vai mây ngược dốc Cun Bám thung Khe khói mây đùn trắng mây Cách nhau chỉ mấy sải tay Lần đường đêm giữa ban ngày chơi vơi Trời nằm ngang núi tắm hơi Rừng xanh người bén duyên trời đó em


Chào Tháng Mười Hai
Xin gửi lời chào cô gái tháng mười hai Không rực rỡ kiêu sa chả ồn ào vội vã Tự nhận về mình cái hanh hao lạnh giá Để ấm áp cho đời trong muôn sắc ngày mai


Nam Định
Nam Định mắt xanh màu ngọc bích Vị Xuyên lóng lánh ánh mắt cười Phù Long môi son phơn phớt đỏ Sông Đào thu xuống sắc bớt hồng
