
- Trang thơ

Nồng nàn đêm nguyệt quế
Vấn vít trong gió trăng Có giọt sương lấp ló trong vòm lá Mơ thấy mình tới tận những miền xa Ta lạc vào trong khu vườn ký ức Kỷ niệm nào từng lẫn với hương hoa
Viết cho không chỉ riêng mình
Từ bao kiếp trong luân hồi lưu lạc Ta ngu ngơ quên mất lối quay về Chốn hồng hoang tâm thân mãi ngủ mê Trí lú lẫn lãng quên lời thệ ước…
Điệu múa các Thiên Thần
Ta nhận ra nhau khi ánh sáng bừng lên Khi bàn tay tinh khôi thức Ưu Đàm bừng nở Ánh mắt yêu thương và nụ cười rạng rỡ Thiên Ý hiện về trong vũ điệu thần tiên.
Nhắn người ở xa
Không như là những lúc giận hờn nhau Người bỗng dưng xa về miền đơn lẻ Người một mình với không gian vắng vẻ Cười, nói, gửi, thưa… thoáng chốc đã xa rồi.
Mười Hai ơi!
Trong ấm nồng Đào vội vã khai bông Họa Mi rộn ràng nở trắng vườn trắng bãi Bờ sông vắng nắng nhuộm vàng hoa Cải Mười Hai ngóng chờ mà chưa thấy Đông sang.
Lập xuân
Nay ngày mười bốn tháng Giêng hoa vườn nhớ chủ trổ riêng làm bằng Chuối cảnh rời xứ Japan chào cơn gió Bắc nhập làng mưa bui
Gửi Noọng
Ham chơi Tây Bắc dính bùa may không bị bắt nên chưa làm chồng Noọng à, cọn nước quay không cối nương dừng lại tiếng lòng tề lo!



