- Trang thơ

Mưa đầu mùa
Bất thần trời đổ mua rào Qua đường quên nón tránh vào nhà bên Vội vàng che tấm áo lên Kẻo mưa cảm lạnh xối trên đỉnh đầu,


Riêng chung
Trên đời vạn vật của chung Thành riêng bởi một người dùng mà thôi Một người riêng với một người Hai người có thể nên đôi vợ chồng


Một thoáng Chùa Hương
Ngày xuân trẩy hội chùa Hương. Ngược dòng suối Yến, con đường biếc xanh. Ta về bái phật lòng thành. Khói nhang hư ảo, nhắc mình thiện tâm.


Con thuyền chở mùa xuân
Ta chèo chống con thuyền xưa cũ kỹ Đếm thời gian trên bến vắng mông lung Xuân trẻ trung có chịu ghé thuyền không? Hay né tránh sợ rêu phong lấm áo...


Với người nằm lại rừng Ban
Phép Trời thương vợ chồng Ngâu năm qua Ô Thước đến nhau một lần Chị chờ mùa trắng rừng ban vắt hai thế kỷ đợi càng vắng anh! Sống trong thời buổi chiến tranh


Xuân về
Khoảng trời đầy mây dường như chật hơn Gió cứ nhẹ tênh trên hàng cây lặng Lãng đãng sương buông hay mưa giăng mỏng Trời đất vào xuân... sao gợi nhớ quê nhà.


Người ở lại
Quê tôi đến gió cũng gầy Khói quanh quẩn bếp quen bay từ từ Nhà tôi cây bưởi lắc lư Bưởi bao nhiêu trái trầm tư như người
