- Trang thơ

Khi tuổi thơ qua đi
Khi gặp cái nhìn chan chứa từ anh Đốt ánh mắt em cháy thành ngọn lửa Em hiểu rằng tuổi thơ em không còn nữa Và những gì ai biết được sẽ mất đi.


Nhớ mùa hè Hà Nội
Bao nhớ thương xanh vén trắng mây trời Buông nắng chói chang ôm trưa hè oi ả Gió mải chơi lạc đi đâu hết cả Bụi mờ đường, xe cộ chen nhau.


Tư lự
Chiều xuống theo cành liễu biếc Nghiêng nghiêng tím sẫm chân trời Bồng bềnh mây trôi lờ lững Như tìm một chốn nghỉ ngơi. Trăng lên mờ hương hoa huệ Vít cong bông trĩu sương lành


Góc sân
Ai người còn một chút quê Bước qua ngưỡng xóm mấy về thăm nhau? Chuồn chuồn đạp nước mưa ngâu Trách con gọng vó chơi đâu không về !


Ký ức con đường
Về thăm lại lối đi xưa gió ngược Con đường dài heo hút dưới ánh trăng Đường vẫn dịu dàng theo ta suốt tháng năm Ta vẫn gọi nó là con đường cũ Con đường ngày xưa dậy cho ta biết chữ Những chữ đầu tiên để thơ viết nên vần


Bắt đầu từ đó
Bắt đầu từ đó em ơi Hồn anh có một mặt trời là em Ngỡ ngàng bao cái thân quen Thẹn thùng giây phút đầu tiên trong đời


Hoa Sấu
Dường như gặp mùa bất chợt Trải vàng nhịp nắng đường trưa Dường như giữa tiếng ve ru Hoa Sấu nhẹ vương mái tóc. Dường như trưa hè chợt mát Vì bông hoa Sấu nhỏ nhoi
