- Trang thơ

Lai rai
Mặn thì nêm gáo nước mưa Nhạt chan thêm bát nước dưa cải ngồng Cay hơn cả gái ghen chồng Đắng đành đắng tận đáy lòng đắng ra. Ngọt bùi có cũng phôi pha Đắng cay mặn nhạt ấy gia vị đời



Với người nằm lại Rừng Ban
Phép Trời thương vợ chồng Ngâu Năm qua Ô Thước đến nhau một lần Chị chờ mùa trắng rừng ban Vắt hai thế kỷ đợi càng vắng anh!


Chạnh lòng
Cho em gửi lại chiều mưa Cùng cây dù nhỏ buổi đưa em về Cho em gửi lại câu thề Những lời anh hứa trên đê hôm nào Chiều nay trời đổ mưa rào Đầu trần, áo ướt đi vào trong mưa


Nghĩ về hoa
Anh Đào mong manh, Hoa Chuông trắng ngần Giai điệu thanh khiết Ướp vào lá xanh Tigon là tim Lửng lơ nhỏ lệ Nặng trĩu màu hồng Gượng cùng nhân thế Hải Đường kiêu sa Tràn căng, lộng lẫy Anh Túc run rẩy Trên đỉnh rét gào Cánh mong manh vậy Thèm muốn, khát khao


Buổi sáng ở Đầm Sen
Vẫn còn lại nơi đêm Ánh trăng lung linh kỳ ảo Hương thời gian mát lành, thơm thảo Sáng nghê thường dìu dặt ngất ngây. Diệu huyền sắc nước màu mây Thắp thanh tân tầng tầng hoa lá


Trung du chiều
Ngày xưa mỗi hoàng hôn Dạo trên triền đồi vắng Trời chiều dìu dịu nắng Hương cỏ thoang thoảng bay Sương lam rặng núi xa Bao phủ dần làng xóm Còn một vài sợi khói Lửng lơ lẫn vào mây
