- Trang thơ

Cho một chiều Mộc Miên
Bến sông cũ đã bừng lên sắc đỏ Như bao nhiêu thương nhớ gọi nhau về, Con sông lạnh nhưng lòng không cạn, Mộc miên à? Sao chỉ đỏ tháng ba!


Nhớ Hà Nội
Chiều nay em về trên phố Cây gạo cuối mùa nở hoa Hà Nội bây giờ xa quá Có Em ta thấy gần hơn


Sớm xuân ở Chùa Keo
Chẳng có gì để ngạc nhiên hơn Khi em đến chùa Keo vào buổi xuân sớm ấy Gác chuông trầm trong làn nắng mới An nhiên này cũng đã ngàn năm.


Tháng Ba này
Giêng hơn hớn, gió xuân se rắc bụi. Phùn bay bay, Thâm thấm áo thơm thơm... Ánh mắt biếc, Khiến tháng Giêng không tuổi. Lành lạnh nồng, Phơn phớt má ai non?


Hoa Mộc Miên
Em chờ anh, em đợi anh Tháng Ba đã đỏ thắm cành mộc miên Giao mùa mưa nắng chung chiêng Tình em xanh một khoảng riêng trên đầu


Tuyệt cú (số 3)
Đôi oanh vàng hót trong liễu biếc Một đàn cò giang cánh trời xanh Nghìn năm đỉnh tuyết soi cửa sổ Vạn dặm thuyền Ngô đỗ bến thành


Bài tứ tuyệt số 2
Cò trắng tinh khôi, sông biếc Hoa đỏ rực rỡ, núi xanh Xuân này qua mau, mong vậy Hôm nao lại thấy quê mình
