- Trang thơ

Hoàng hôn
nghe trời trở gió hoàng hôn hàng cây xao xác lá buồn rụng rơi nào ta cạn chén bạn ơi ngả nghiêng chân lý cõi người là đâu


Tha thứ
Người ta thường khuyên đấy "Hãy chọn bạn mà chơi!" Với tôi, ai cũng vậy Chẳng bao giờ muốn rời! Chỉ khi mình phải khóc Vì bị làm tổn thương Vỡ lẽ điều quên học: Chọn nhầm kẻ tầm thường!


Nói với lòng mình
Sống ngay thẳng, lương thiện Không so đo, cưỡng cầu Khiêm nhường và cầu tiến Hạnh phúc sẽ dài lâu! Cuộc đời có dài đâu Mà sống cho quá khứ?


Bạn trong tôi
Bạn thân yêu dù bạn ở rất xa Tôi thấy bạn vẫn gần lắm đấy Mỗi chúng ta đều như vừa tìm thấy Cả một thời ta sống chỉ yêu, thương Tôi bâng khuâng, lướt nhẹ bước trên đường Nhìn lá rụng ngỡ mùa thu đang tới


Bình thường
Y xoay chìa Biết mình đang khóa cửa Vào thang máy không cố quay lưng lại phía nhau Biết covid đỡ Ra phố không thấy xúm vào một chỗ Biết cung đường bình an Ghi nhận đơn thuần ở nơi nào xa xăm Bom nổ


Đi tìm mùa thu…
Anđecxen gặp Pautopxki bên bờ biển Hỏi mùa thu đi đâu mất rồi? Tiếng Lục Lạc vọng ra từ sách cũ Cát dưới chân bỗng thổn thức như người


Vu lan muộn
Nhớ thương không đợi Vu Lan giục Một tiếng kêu thầm giữa thế gian… Mưa chưa uống đã say rồi Người say mưa chỉ nói lời lặng im Biết rằng :- máu chảy về tim Có khi nghẽn mạch cho chìm nổi mơ
