
- Trang thơ

Bên Mẹ
Con về bên Mẹ, Mẹ ơi Ngắm dòng Nhật Lệ, chơi vơi giữa trời Một mình Mẹ, một dáng Người Sần da, chai sạn vẫn tươi ánh nhìn Một mình mẹ, một mình thôi… Tóc bay, trán thẳng, chưa nguôi nỗi niềm
Đồng đội
Anh! Chiến tranh qua, Chất độc màu da cam đã nhòe trong sắc lá * Gió biếc vươn xa Nắng rải thơm nồng... Sao chẳng hết bồi hồi Sao chẳng hết ngóng trông? Khóc ư anh? Một áng chiều cháy muộn Nén nhang trời, khói cuộn chín tầng mây.
Đời
Đời là những phép toán Dành cho người học văn Nên đôi khi hoảng loạn Nhiều lúc phải băn khoăn... Phép cộng và phép nhân Tham, sân, si đều ước Phép chia và phép trừ
Về hưu
Quá nửa đời người ngang dọc Bao nhiêu vất vả, thăng trầm Hạnh phúc, đắng cay nếm trọn Nay ta thanh thản ra về Rũ thuở tham công, tiếc việc
Đức Thánh Trần
Mỗi lần về Nam Định Tạ ơn Đức Thánh Trần Tôi thường đứng dưới chân Chắp tay cầu kính cẩn Cúi đầu trước tượng thánh Sinh từ lòng nhân dân Hịch tướng sĩ tỏa bóng
Bờ vai
Cho em mượn một bờ vai Để em quên hết đêm dài cô đơn... Bên anh chia xẻ vui buồn Được thương, được nhớ, được hờn vu vơ Lời yêu dịu ngọt câu thơ Nụ hôn cháy bỏng trên bờ môi em
Hè ơi!
Mở tung hang động thiên thần Không gian lay chuyển vạn lần tiếng ve Phượng hồng rực lửa đam mê Gió nâng mây trắng,nắng hè xa xăm… Vẫn là hè của ngàn năm Lơ thơ cỏ rối âm thầm đợi mưa



