- Trang thơ

Cảm nhận về con người
Trước câu hỏi phỏng vấn: "Cảm nhận về con người" Nhà hiền triết thế giới Plato đã trả lời: "Họ cảm thấy buồn chán Trong tuổi thơ, và rồi Vội vã lúc trưởng thành Xong lại tiếc tuổi thơ...


Lung linh tà áo tháng Ba
trời trong xanh nước trong xanh tháng Ba mơn mởn trăng thanh nắng vàng bướm ong nghiêng cánh khẽ khàng hồn nhiên lõa xõa buông làn tóc mây tháng Ba quyến luyến vòng tay lao xao vỗ sóng áo dài yêu thương


Khán chỉ thủ
Ngồi buồn lại ngắm bàn tay Ngón to nhỏ ngón ngắn dài khác nhau Ngón nào đứt ruột cũng đau Ước chi mười ngón như nhau cả mười.


Tôi đã thấy mình trước buổi bình minh
Làng tôi nghèo mẹ sinh tôi thuở ấy Rặng tre xanh, phù sa đỏ sông Hồng Mùa hạ nắng đay thơm triền đê trắng Heo may về mía ngọt điệu chèo ngân Cánh đồng làng mềm như bụi mưa xuân Mẹ vác cuốc trở mình vuông đất ải


Chiều Kinh Bắc
Men rượu làng Vân ủ trong mắt môi em Ngân lên thành câu hát Sông Cầu say lử đử Trong làn điệu mời trầu Ta bồng bềnh một chiều Kinh Bắc Nghìn năm rồi văn hóa Luy Lâu Những đền đài miếu phủ trầm mặc Hồn cha ông gửi câu hát nơi này


Mất người đáng trân quý
Vô tình hay cố ý Khiến ai đó tổn thương Người thực sự tử tế Bạn không thể xem thường! Người ấy rất có thể Mở lòng tốt thứ tha Nhưng họ cũng có thể Im lặng tự rời xa...


Cây đu đủ
Bác nông dân nghèo lắm Nghèo lại thích nuôi chim (Có phải người gàn dở Đúng rồi không phải tìm). Một hôm chim của bác Ăn hạt bắp của quan Quan bảo ba hạt bắp Ba năm sau thành vàng.
