
- Trang thơ

Yêu và ghét
Chẳng biết tại sao lại ghét nhau Cũng chẳng biết tại sao lại yêu nhau đến thế Đất trời dâu bể Tình người mãi mãi dài lâu Yêu thì chưa bao giờ nói hết một câu
Làng cổ
Qua Viên* tôi đến thăm làng Han-tat ** vui với rộn ràng vòng xe Chiều xuân cố níu sang hè Trời thong dong gió, xập xòe hoa chao
Ba lăm năm
Ba lăm năm, một quãng đường... Xa thầy, xa bạn, xa trường dấu yêu. Tuổi thơ với những cánh diều Thắm tình bè bạn bao chiều bên nhau...! Giờ đây tóc đã bạc màu Trên gương mặt đã hằn sâu vết đời...
Ngày hoa yêu thương
Hoa dâng tràn ánh mắt. Ban mai, ngày tinh khôi. Vườn như tình yêu cuối. Tím trong hồn thủy chung. Khi tha thiết cùng hoa Lòng an hòa như nắng Trong tinh khôi sắc trắng
Bên chiều
Em ngồi tĩnh lặng bên chiều Phiêu diêu vầng mây ngũ sắc Tiếng thiền dặt dìu trong vắt Tầng tầng cổ tích diên niên. Nghe thương nhớ gọi tên Thời gian say men ủ lên màu tóc Cơn mưa nào lạc vào khoé mắt
Khu vườn đêm đông
Trở mình gặp phải mùa đông Gió hun hút gió, tịnh không căn phòng Buông tay khỏi giấc mơ nồng Cuồng quay rơi với bềnh bồng phù vân Thế gian đi được mấy phần
Vẽ thơ
Chẳng biết làm gì thì vẽ thơ Văn chương chữ nghĩa cũng ngù ngờ Vẽ thằng đầy tớ thành ông chủ Ông chủ nom ra lũ ngẩn ngơ.



