- Trang văn

Bạn của người
Chẳng đợi ngày gió may heo heo thổi, lòng tôi đã ngổn ngang nỗi niềm quê. Khắc khoải nhớ từng mái tranh nép sau lũy tre già xao xác, tôi thương những gương mặt người theo tôi đi dọc một đời người, thương cả con mèo mướp nhỏ bé khoanh tròn tìm giấc ngủ bạn bè ấm áp trong lòng tôi


Hương mùi
Cuối tuần trước, Mẹ cho Bông về ngoại. Chiều, Bông thấy bà ngoại mua nhiều cành hoa về. Ngoại bảo: - Lá mùi đó cháu. Để bà phơi rồi cho Bông một ít. Trước giao thừa, Bông bảo mẹ tắm cho nhé.


Đường đến với hoa đào
Có một lần, tôi tưởng mình đã nói chuyện được với hoa lan. Nói với hoa với cỏ, với chim thú và nghe được lời vạn vật, ấy là sự giao hòa của cõi bất tử.


Hổ trả ơn người
Năm Nhâm Dần đã qua, xuân Quý Mão đang tới. Giữa thời khắc chuyển mùa, lòng người không khỏi bâng khuâng xao xuyến khi nhớ về một thuở xa xưa, thuở vạn vật nhất linh cùng những hồn người muôn năm cũ


Bà nội tôi
Bà nội tôi sinh ra trong một gia đình dòng dõi quan chức, con gái họ Đỗ ở làng Đa Phú huyện Hưng Hà. Bà về làm dâu nhà tôi cũng là gia tộc dòng dõi nhất vùng


Gói rét ngọt nắng hanh trong lá
Những năm tháng xa quê cha đất tổ, đôi lần sực nhớ tới hương tết quê nhà, tôi đã cất công đi tìm vị thứ bánh chưng để dành bằng cách thả bánh xuống giếng khơi mùa đông mà không kiếm được.


Nơi yêu thương gọi về
Trong những năm tháng học trò, tôi và bao bạn bè thuộc nằm lòng câu thơ của nhà thơ Bảo Định Giang: “Tháp Mười đẹp nhất hoa sen Việt Nam đẹp nhất
