- Văn học dân gian
Đố là con gì (25)
Nghe đâu kiếp trước làm vua Mà giờ lầm lũi nắng mưa ngoài đồng Nhớ gì khóc mãi thưa ông Chỉ vì nghe vợ Bệ Rồng nát tan.
Miệng nói ra hoa ra ngọc
Ngày xưa ở làng nọ Có cô bé mồ côi Đói khổ phải đi ở Chăn trâu trên núi đồi. Ngày chăn trâu đã mệt Chiều tối về đến nhà Chủ lại bắt gánh nước Từ một dòng suối xa.
Đố là con gì (24)
Con gì lấy bụng làm đèn Vì bạn mà sáng đêm đen lập lòe Có nhiều ở các làng quê Trẻ bắt bỏ lọ đêm hè vui chung.
Con công
Vợ thì thấp bé nhẹ cân Áo quần giản dị chả cần phấn son Miếng dở cho đến miếng ngon Chăm chút dành dụm nhường con nhường chồng.
Sự tích cá ông sư
Xửa xưa từ lâu lắm Đạo Phật thịnh hành rồi Con nhang và phật tử Có ở khắp muôn nơi. Chùa chiền đâu cũng có Sư ngoan đạo rất nhiều Tiếng chuông chùa vang vọng Thanh bình và phiêu diêu.
Con cáo
Dụ người cho gửi một chân Ngoài này lạnh quá tôi gần chết đây Êm êm gửi nốt chân này Nhảy vô rồi bị chui ngay vào tròng.
Chiếc chổi dễ
Trẻ trung khỏe mạnh xông pha Sân hiên ngoài ngõ trong nhà sạch bong Gót mòn, tay rã, răng long Là khi "thành rác" thì xong một đời