
- BÙI THANH HUYỀN

Chú đưa thư
Thời @ nối gần bao miền đất, có thể gửi tia nắng ban mai của nơi này đến cho nơi kia, đổ một cơn mưa đầu mùa hạ đến một miền khô khát mong chờ.Tất cả đủ đầy trong thông tin và gần gũi trong cảm xúc… Sao bỗng dưng lại nhớ đến những phong thư ngày xưa, những cánh thư được bọc trong phong bì và gửi qua những trạm bưu điện.
Hoa Tử Linh Lan
Cuộc sống thì rộng lớn, mà trong đó lại có những niềm vui nho nhỏ. Như hôm nay, mình được tặng một chậu hoa nho nhỏ, mà nó làm mình như gặp lại bạn cũ, làm mình sống lại trong khoảnh khắc một không gian rất đỗi thân thương: căn bếp nhà mình những ngày xưa, trên bậu cửa sổ có những chậu nhỏ trồng chỉ một loài hoa: Fialka!
Trái tim thức
Đừng thức nữa tim ơi Đêm dài, đêm sâu quá Thoi thóp từng bước nhỏ Đập về đâu, về đâu… Từng giọt buồn, giọt đau Nuôi thương yêu bé bỏng Lần lần trong vô vọng Đi hoài không hết đêm
Mùa trắng tinh khôi: Loa Kèn của riêng một người
Mình đã yêu gì, thì thường thích tìm hiểu kỹ. Một bài thơ, một bài hát, một bức tranh, một cái tên, dẫu chỉ là địa danh… Có loài hoa, mình mò mẫm đến tận xứ sở của nó để tìm ra manh mối, như hoa Tuy-lip của xứ Thổ Nhĩ kỳ (chẳng hạn).
Đêm Digan
Chối từ ánh sáng ngày trần tục, Nàng khoác lên mình chiếc áo lang thang… Như Hoàng Tử Cóc bước ra từ tấm da khô xấu xí Nàng đi tìm tình yêu trong đêm.
Chiếc cầu tre
Đừng trách tôi khi nói về quê cứ kể mãi chiếc cầu tre nhỏ đến Thuận Vy bỗng lòng đầy nhớ chiếc cầu tre nối những vườn cây Nhớ vô cùng những năm tháng thơ ngây mỗi phiên chợ ra cầu đón mẹ thúng đội trên đầu nặng thế tay vịn cầu tay mẹ dắt tôi sang
Người đặt tên cho Hoa dại
Những bông hoa dại bao giờ cũng là bông hoa dũng cảm nhất, thành thật nhất, nó rạo rực đợi mùa, chẳng phụ thuộc vào ai. Những bông hoa dại thậm chí chẳng cần có tên, nhưng lại luôn hồn nhiên đón nhận bất cứ cái tên nào mà người yêu nó gọi lên thành tiếng.



