- DƯƠNG CHÍNH CHỨC
Trứng nở
Tự làm vỡ vỏ, chui ra sẽ là một chú gà con có sức sống. Còn để người đập vỡ giúp thì lại thành món trứng chiên chén 1 lần là hết. Con người, ai cũng thế, đều sống trong vỏ bọc của ngã chấp, thiên kiến và định kiến.
Đại lãn
Thất thểu giữa thu, chốn bụi đời Chùng chân, mỏi gối, ghé ngồi chơi Hóa ra, giữa cảnh thu vàng ấy Vẫn còn có nơi, không lá rơi
Cuối thu
Thế là qua ngày đầu tiên của tiết Sương Giáng (霜降). Sương giáng báo hiệu sự kết thúc của mùa Thu bởi sau tiết này là Trời sang Đông. Sáng ra cây cỏ trắng xoá do sương bám đầy, tiết trời se lạnh. Tắt nắng, trời chưa kịp tối sương cũng đã đọng khắp nơi
Làm mới
Có ai đó nói rằng mảnh vải, chiếc áo, đôi giày, ngôi nhà mình, lúc ban đầu đều tươi mới, rực rỡ và nổi bật với màu sắc riêng của mình. Sau thời gian, các màu bị biến đổi, do phai nhạt, hoặc do bụi bám. Lúc này chỉ có hai lựa chọn, hoặc bỏ mặc cho cũ kĩ, hoặc làm mới như ban đầu.
Đức tin
Nói về đức tin thì vô cùng. Tin vô điều kiện thường là niềm tin của tín ngưỡng, tôn giáo, một niềm tin tuyệt đối thường được khuyến khích, như Chúa Jesus đã nói "Phúc cho ai không thấy mà tin".
Thuyền trống, thuyền đầy
Thuyền trống thì dễ bị sóng lật. So với chiếc thuyền có chở một lượng đồ nhất định thì chiếc thuyền trống, chỉ một cơn gió hơi mạnh thổi đến cũng khiến nó khó trụ vững, dễ bị lật hơn.
Bụi...
Sáng nay đi đường, bụi bay vào mắt, định cáu. Nhưng định tâm nghĩ lại, ơ hay nhỉ, cáu cái gì chứ, muốn không bị bụi bay vào mắt, hoặc đeo kính tốt, hoặc đừng ra đường Đường nào cũng có bụi, không ít thì nhiều, kể cả đường đời, kể cả trên con đường tu để trở thành Phật.