- NGUYỄN TRƯỜNG GIANG
Em của ngày mai
Sinh nhật, thêm một tuổi Vợ nhỏ nhẹ hỏi chồng Anh ơi mười năm nữa Có còn yêu em không Trong mắt anh khi đó Nhìn em sẽ ra sao???
Bốn mùa nhớ
Hạ ơi có giận dỗi chi Mà đổ nắng vô ngọn gió Để cho đêm hè trăng tỏ Gió Lào bỏng rát lưng em Đông ơi có giận gì thêm Mà ướp lạnh vào cơn gió Để em ướt đầm vai áo
Bốn mùa nhớ
Hạ ơi có giận dỗi chi Mà đổ nắng vô ngọn gió Để cho đêm hè trăng tỏ Gió Lào bỏng rát lưng em Đông ơi có giận gì thêm Mà ướp lạnh vào cơn gió
Tạm biệt
Con đi nhé mệ ơi Xe đón nơi đầu ngõ Bao niềm thương nỗi nhớ Con gửi lại quê nhà Hôm nay phải rời xa Hẹn về ngày gần nhất
Miền quê quan họ
Sông Cầu nước chảy lơ thơ Trăng in mặt nước ai chờ đợi ai Mạn thuyền lưng tựa khoan thai Ai yêu quan họ giêng hai nhớ về.
Hoa đẹp, đâu cần nhiều
Mỗi bình minh thức dậy. Thấy một nụ tinh khôi. Đón ánh nắng mặt trời. Lung linh chào ngày mới.
Lỗi hẹn
Anh hứa về khi còn rét Nàng Bân Hoa xoan tím còn vương đầy lối nhỏ Chút hanh heo còn vấn vương trong gió Nắm tay em trong nắng cuối mùa xuân. Bông loa kèn báo hiệu tháng tư sang