- ANH VŨ
Sông tím
Về rồi các bạn tuổi thơ Hè nhau ta tắm, lên bờ ta bơi Cho mình mượn chiếc áo tơi Mình ngồi trong ấy, mình phơi quần này
Xa nơi ngậm ngùi
Trăng hạ huyền vồi vội Chiếc thuyền lật mất rồi Ta chưa đi đã tới Uống no những sao trời Dòng Ngân Giang mải miết Tinh cầu nào đang chờ Trái Đất mịt mờ thế
Hoa nở
Góc sân đầy đóa vàng tươi Âm thầm nở, có mấy người biết hoa Âm thầm nụ, búp đêm qua Thức cùng sao sáng để là sáng nay
Càng cao càng dễ chơi vơi
Ầm ừ biển hát trưa nay, Đá leo tít ngọn thang mây, đo Trời. Biển nổi giận, gió trùng khơi. Sóng lớp lớp, muốn chuyển dời Càn Khôn.Sang hèn, thân phận con con, Lên cao, liệu có vuông tròn, được chăng?
Đời là cõi tạm, đời là hư không
Ừ, thì cỏ dưới chân ta xanh. Ngước lên lồng lộng.Tàn xanh tắm nắng long lanh... Ừ, thì tháng năm quẩn quanh, Kí ức tồn đọng, Khoảng trời cao rộng, Ngày mai thôi, kỷ niệm thoắt qua rồi...
Đêm tương tư
Mọi sự đều từ Duyên mà đến và đi. Kiếm một người Tương Thức thời nay đã đỏ mắt, đâu dám nghĩ tới kẻ TƯƠNG TRI. Sực nhớ ngày nào cách đây chừng hai ba chục năm ngâm ngợi câu thơ của Lư Đồng trong bài "Hữu Sở Tư":
Về với tuổi thơ
Sạch làu vọng niệm bẩn dơ Ai đưa ta Về với tuổi thơ tháng ngày Xanh sông, xanh cả chân mây Làng quê bên ấy, đồng này bên ta