
- HOÀNG LIÊN SƠN

Tạ ơn
Mái tóc chẳng còn xanh Cho ta thấy cái phiền của già Làn da ngứa tắm hoài không hết ngứa Cho ta biết cái khổ của bệnh Chưa đến nỗi thình lình gan nổi cục Là cơ hội nhìn cái tử từ xa
Bất thối chuyển
Đường nắng gắt Bóng ai tha thướt Phải chăng sau minh sư thêm một kẻ học đòi? Dưới chân không dép guốc nữa rồi Chắc chỉ mai đau là bỏ cuộc
Cú hàm ơn bất chợt
Sau khi trưởng nam hỗ trợ mở tài khoản ngân hàng online Mẹ trang trọng viết nó vào tờ khai nhận trợ cấp tuổi già Đem nộp ở ủy ban giờ xa hơn trước dăm cây số. Tiền chưa kịp nổi App đã báo tài khoản bị khóa rồi
Sở tri chướng
Đã có lần Gặp đầu trần chân đất Con tự nhủ lập dị Sư gì mà y áo chả giống ai Như khất sĩ Nguyên thủy tay phải để trần Nhưng toàn thân dễ đến năm bảy sắc Lại thường niệm A Di Đà Phật
Đạo tự
Trú xứ còn nước trong chai Nến lung linh xếp chữ VẠN thiếu nét Thiện nam tử nữ nhân vẫn quỳ năm vóc Nhưng thầy không ở đó nữa rồi
Pháp ấn đầu tiên
Dẫu tín thí cúng dường trăm món Không cách gì ăn thay cả ngày mai Cánh hoa đón dù rải rộng dài Không làm bớt đá dăm phía trước Nghìn nhịp ba lần quỳ năm vóc
Đại từ bi
Chị về đi không còn cơ hội đâu Dẫu đã vượt cả nghìn cây số Không chỉ giấc nghỉ đêm mà cả giờ tránh nắng Giữa chúng ta với thầy mọc hàng rào Thầy hiền lành tránh làm đau ong kiến



