
- LÊ HẢI HÀ

Vô đề
Dáng mặt trời rực lửa, rồi chìm vào hoàng hôn. Bầu trời đêm tha thiết gọi trăng về. Dịu dàng trôi trong mây, ngọt ngào em ngày cũ. Cô đơn nào hơn những vì sao Thoáng ẩn, hiện nhạt nhoà miền ký ức.
Biển chiều đông
Biển chiều đông, Con dã tràng lẫn mình vào cát. Cánh buồm nào nhòa nhạt phía không anh. Vẫn biết mong manh vệt nắng cuối trời Lẻ loi tiếng chim vườn cũ. Dương cầm muộn rót vào đêm vắng
Hôm nay trong suy nghĩ
Hôm nay trong suy nghĩ Em muốn rời xa anh Những tổn thương ngày cũ Đâu dễ còn màu xanh. Em muốn rời xa anh Con tim phờ, mệt mỏi Những điều em chưa nói Đã nghe thành bão dông.
Giọt nước mắt cuối cùng
Biển chiều đông, Con dã tràng lẫn mình vào cát. Cánh buồm nào nhòa nhạt phía không anh. Vẫn biết mong manh vệt nắng cuối trời Lẻ loi tiếng chim vườn cũ. Dương cầm muộn rót vào đêm vắng
Gửi lại mùa thu
Em gửi vào mùa thu Mùa thu cũ, mới như màu mắt. Trong nụ cười rất thật Cả một trời yêu dấu, nắng dần lên… Con đường vẫn không tên. Cỏ mềm hơn, sương mai lấp lánh Gió vờn lên sóng sánh,
Thu dịu ngọt
Hoa hồng của mùa thu, dịu ngọt những con đường. Yêu màu lá mùa sang vừa ươm nắng …. Như khúc nhạc yên bình, xa vắng. Nốt trầm nào lắng đọng những niềm thương!
Tìm lại mình
Hôm nay ngồi tìm lại mình. Tưởng đã vô tình đánh mất. Riêng có nụ cười rất thật. Yêu thương gửi tặng cho đời. Nhặt trong sắc hoa muôn nơi. Dệt hồn ban mai trong trẻo



